Lưng ta toát ra một lớp mồ hôi lạnh.
Cuối cùng cũng đợi được đến khi Hoàng thượng rời đi, trời đã về khuya.
Người đầy mồ hôi, dính dớp khó chịu, ta bèn đến hồ tắm.
Cây cối um tùm, dưới đất thắp vài ngọn đèn, ánh sáng le lói.
Ta cho cung nhân lui xuống, một mình ngồi bên hồ, lười biếng đá đá nước.
Chỉ có lúc này, ta mới có thể len lén nghĩ: Tam công tử, bây giờ chàng ấy đang làm gì? Hôm nay, có phải chàng ấy rất buồn không? Phải làm sao đây? Chúng ta phải làm sao đây…
Bỗng nhiên trên vai có một cảm giác ấm áp, mềm mại.
“Dỗ ta đi, Nữ sư phụ…”
Ta giật mình suýt chút nữa nhảy dựng lên.
Quay đầu lại, là Tam công tử.
Đôi mắt đào hoa kia long lanh nước, hắn ôm chặt eo ta, bá đạo mà gấp gáp, tìm kiếm môi ta, hôn xuống.
Ta đẩy hắn ra, thấp giọng kêu lên: “Chàng điên rồi sao?”
Hắn dừng lại, ta ngửi thấy mùi rượu nồng nặc trên người hắn.
Ta nhìn xung quanh, cung nhân đều đã lui xuống, chỉ còn lại vài ngọn đèn le lói, cây cối rậm rạp, che khuất cả hồ tắm này với thế giới bên ngoài. May quá, rất kín đáo.
Ta dịu giọng, nâng mặt hắn lên hỏi: “Uống nhiều quá rồi phải không?”
Hắn chớp chớp mắt nhìn ta, nhíu mày, ánh mắt ươn ướt, đầy vẻ ấm ức.
“Không điên, cũng không say… uống giấm chua nhiều quá, khó chịu thôi.”
Ta thấy chua xót, không nhịn được hôn lên hàng mi dài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-cong-tu-cua-ta/3576407/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.