Vụ án của Lâm phi, Tam công tử đang điều tra.
Còn ta, chỉ đành dồn hết tâm trí vào đại thọ của Thái hậu.
Đã một thời gian chúng ta không gặp mặt, cũng tốt.
Bận rộn như vậy, cũng chẳng còn tâm trí đâu mà nhớ nhung.
Hoàng thượng "chu đáo" giao cho ta một nhiệm vụ khó nhằn.
Tề phi tính cho ta một khoản:
Thái hậu đại thọ, xây chùa miếu, mua thuyền bè du ngoạn, ban phát tiền bạc cho dân chúng, mời gánh hát, bày tiệc lớn, chuẩn bị pháo hoa, đèn lồng, gấm vóc lụa là, trang sức... Tính sơ sơ cũng phải mất đến trăm vạn lượng bạc.
Ta suy nghĩ một lúc, bảo nàng ấy giúp ta hai việc:
Một, thống kê lại ngân sách; Hai, lập danh sách ba mươi thương gia giàu có nhất kinh thành.
Hoàng gia không thiếu mặt mũi, chỉ tạm thời thiếu tiền, còn thương nhân, không thiếu tiền, nhưng lại thiếu danh vọng.
Chúng ta có thể đôi bên cùng có lợi.
Ta thưa với Thái hậu:
"Mẫu hậu, các tỷ muội trong cung đều mong muốn được bày tỏ lòng hiếu thảo, góp một chút sức mọn vào đại thọ của người. Chúng con đã cùng nhau nghĩ ra một cách, mọi người sẽ góp trang sức của mình lại, tập trung rồi mời các thương gia đến mua bán. Số tiền thu được, một phần sẽ bổ sung vào chi phí đại thọ, phần còn lại sẽ dùng để cứu trợ thiên tai, giúp đỡ dân chúng, để muôn dân cùng vui mừng, cảm niệm ân đức của mẫu hậu..."
Ban đầu Thái hậu không đồng ý, thương nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-cong-tu-cua-ta/3576400/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.