Trước khi tiến cung, ta muốn buông thả một lần, cùng với Tam công tử nhà họ Vệ nổi tiếng lừng lẫy kinh đô, giấu diếm mọi người mà hoan ái mấy ngày.
Tam công tử không yêu ta, nhưng ta không để tâm, ta chỉ muốn có được hắn trong thoáng chốc.
Lúc ta tự tiến cử bản thân, hắn ngồi bên cạnh giường nhìn ta hồi lâu, ánh mắt dò xét như thanh chủy thủ dát vàng nạm ngọc.
Hắn chống tay lên dải lụa màu xám tro mỏng manh buộc hờ hững trên chiếc áo choàng rộng thùng thình của ta, nhẹ nhàng nhấc lên, cảnh xuân lập tức hiện ra trước mắt.
Cơ thể ta theo bản năng run rẩy, sợ hãi.
Hắn nhìn thấu ta, nhưng thần sắc từ đầu đến cuối vẫn bình thản như nước, không chút gợn sóng.
Lòng dũng cảm liều lĩnh của ta, dưới ánh mắt bình tĩnh của hắn, từng chút từng chút một sụp đổ.
Hắn khẽ cười, duỗi lưng, nhìn ta, hỏi: "Sợ?"
Sợ.
Những người từng gặp ta đều khen ta, đích nữ nhà họ Đoan Mộc "thục nữ đoan trang", "hiểu lễ nghĩa", ai có thể ngờ, Đoan Mộc Mẫn nhàm chán vô vị, trong lòng lại ẩn chứa một dục vọng đen tối điên cuồng, dục vọng ấy, bắt đầu từ một cái liếc mắt.
Tam công tử sở hữu một dung mạo khuynh quốc khuynh thành.
Chỉ cần liếc mắt nhìn từ xa, đã cảm thấy rực rỡ như hoa.
Lông mày sắc bén, sống mũi cao thẳng, xương hàm góc cạnh, yết hầu rõ nét, toát lên khí chất cao quý lạnh lùng.
Nhưng làn da trắng như tuyết,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-cong-tu-cua-ta/3576372/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.