“Con…” Vân phu nhân không nỡ nhìn, chỉ đành ra bên ngoài, để một người tiểu tư tiến vào thu dọn tàn cục.
Cả ba người rời khỏi viện của Vân Thiền Yến tiến tới hậu đình, Vân phu nhân nhớ lại tình cảnh vừa rồi, trong lòng không khỏi lo lắng, theo như bà thấy, lúc nãy giống như nhi tử của mình khi dễ Kha Nhi, nếu chuyện này không giải quyết cho thỏa đáng, sợ là lão gia sẽ có điều không hài lòng về nó, phải biết trước kia Vân lão gia từng chịu ơn Chương gia, nếu chuyện này tới tai lão gia, nhi tử của bà chắc chắn sẽ không thoát tội.
“Yến Nhi, sao con lại làm như vậy, sớm muộn gì hai con cũng thành thân, hà cớ gì con lại gây ra chuyện này, nếu để phụ thân của con biết, ông ấy chắc chắn sẽ rất tức giận.” Vân phu nhân ngồi xuống bàn đá, nhẹ giọng nói với Vân Thiền Yến.
“Mẫu thân yên tâm, chuyện này tự nhiên con sẽ có cách giải thích với phụ thân, còn thành thân với y…” Vân Thiền Yến nhếch môi cười lạnh, “Người như y sao có thể xứng đáng trở thành thiếu phu nhân Vân gia được chứ.”
Vân phu nhân ngạc nhiên nhìn nhi tử của mình, nghĩ thầm không phải trước đây nó rất thích Kha Nhi sao, sao bây giờ lại có vẻ chán ghét thế này?
Bà đang định lên tiếng khuyên nhủ thì Trương Sở Kiều từ đầu đã im lặng đến giờ đột nhiên lên tiếng, “Bá mẫu, biểu ca làm việc chắc chắn có chủ ý riêng của huynh ấy, chúng ta cứ để huynh ấy tự giải quyết đi.”
Giọng nói của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-cong-ky-luong-the-hien-phu/1847245/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.