Chương trước
Chương sau
Kelvin và hyhy trở về hình dạng củ, đáp xuống mặt đất rồi đi lại chổ mười tiên ánh sáng đang đứng

- Những người khác đâu hết rồi - kelvin hỏi

- Dạ thưa hoàng tử và công chúa, họ đều bị biến thành tiên bóng tối hết rồi, nữ hoàng đã sai chúng thần đi tuần tra, bà ấy nghi rằng các công chúa và các hoàng tử chưa bị bắt ( nữ hoang ở đây là nữ hoàng bóng tối ă, khi trở về là tiên ánh áng, trí nhớ của họ vẫn còn)

- Vậy à, sao mặt các người có vẻ xanh xao quá nhỉ - hyhy nói

- Dạ, tại chúng thần là tiên thiên nhiên, các loại hoa có bị tổn hại thì chúng thần sẽ dần mất hết phép thuật, qua ngày hôm sau mới bình phục được

Hyhy nhìn sang bên kia sông, các loài hoa đã bị phá tan tành mây khói, trước đây cô đã học một số phép để chữa lành cho thiên nhiên nên hyhy bay qua bên kia sông, nhắm mắt lại, hai tay đặt trước ngực, xung quanh cô xuất hiện rất nhiều kim tuyến màu xanh, hyhy dang mạnh tay ra, những hạt kim tuyến lắp lánh tỏa ra tứ phía, mấy cây hoa ấy hấp thụ và trở nên xanh tươi như ban đầu

Trang phục của tiên thiên nhiên chuyển thành màu xanh và hồng, phần cổ vấy màu xanh lá cây, thân váy đến chân váy dài ngang đầu gối màu hồng, giày cao gót màu trắng, đó là trang phục của nữ. Còn nam thì áo sơ mi trắng, áo khoác xanh lá cây, quần cùng màu với áo, giày giống với dạng giày boot hàn quốc màu trắng

- Cảm ơn công chúa rất nhiều, đây là món quà nho nhỏ, chúng thần xin tặng cho người - một người trong sồ mười người đi lên, đưa cho hyhy một viên kim cương hình trái tim màu xanh lá cây, rồi mười người biến mất và để lại một câu nói:

- Hoàng tử và công chúa hãy cố lên, chúng thần luôn dõi theo các hoàng tử và công chúa, nếu có việc cần người giúp, xin hãy nói vào viên kim cương ấy, tạm biệt hai người

- Giỏi vậy ta, công chúa tuyết mà biết phép thuật thiên nhiên luôn - kelvin vổ tay khen ngợi, anh khen mà hyhy cứ cảm thấy chê thì đúng hơn

- Bình thường, giờ cũng đã sáu giờ chiều rồi, anh đi ra chổ khác cho tui tắm

- Ờ, ừ - kelvin bay sang vườn hoa ngắm cảnh

Hyhy lấy sợi dây bằng bạc từ trong túi ra, sỏ vào viên kim cương, làm thành một sợi dây chuyền đeo lên cổ

Thấy kelvin đã đi xa, hyhy mới dám cởi đồ và bước xuống thác nước tắm rửa cho sạch sẻ, thật mát mẻ nha, bổng từ trong bụi cây vang ra tiếng động sột soạt và một con mèo màu trắng nhải ra

- Á á.... á á - bất ngờ quá, hyhy chưa thích ứng được nên đã đứng dậy la lớn

Nghe tiếng la phát ra từ con thác, mà hyhy đang ở đó, kelvin vội chạy lại

Cái gì không muốn thấy kelvin đã thấy hết rồi, oh, anh đứng đó chớp chớp mắt, hyhy cũng chớp mắt, gió thổi qua mát mát, ủa mà cái gì mát,hình như.... cô nhìn xuống, cái quỷ gì vậy, CÔ CHƯA MẶT ĐỒ

- Á á á... á - lại một tiếng la nữa, hyhy vội ngồi thụp xuống nước

Kelvin đỏ mặt quay qua chổ khác, lần đầu tiên anh nhìn rõ như vậy

- Cái tên biến thái, thối tha, chết tiệt này, anh làm cái quái gì ở đây vậy hả - lại một lần nữa lổ tay kelvin bị tra tấn

- Tui nghe cô la nên lo lắng chạy lại thôi, làm gì ghê vậy

Cô có nghe nhầm không, kelvin mà lo lắng cho cô hả, hyhy hơi vui vui, ủa mà sao lại vậy, anh thấy của cô, cô chưa hết giận nữa mà, vui cái gì

- Tui thấy con mèo chạy ngang qua nên la

Lạ nha, một nơi không có người thì làm sao có mèo, kelvin nhìn xung quanh, ơ kìa, đó có phải con mèo mà hyhy nói không, anh nghĩ nó là gián điệp nên dùng phép thuật bắng vào nó, con mèo vội né tránh và nói:

- Cậu làm gì vậy, cậu nhìn con gái tôi, tôi chưa nói gì mà ậu còn dám tấn công tôi

Con gái ư chẳng lẻ là mẹ ư ( mẹ ở đây là thần tuyết),cô vội đi ra bụi rậm đằng kia, biến ra một cái ái thun trắng, vấy ngắn trắng rồi mặt vào

- Ta là thần tuyết, mẹ hyhy, các cấp bậc lớn như ta thì bị nữ hoàng bóng tối biến thành động vật, nhưng bà ta không đủ sức mạnh để làm mất đi giọng nói vì vậy ta mới có thể nói được - thấy khuôn mặt ngạc nhiên của hai đứa, bà vội giải thích

- Sao mẹ lại biết con ở đây - hyhy đi ra hỏi

Tiên nữ kìa, kelvin đứng hình khi thấy hyhy, đây là lần đầu tiên anh được tận mắt nhìn cô mặc vấy, chứ thường thường cô mặc quần không à, tiên nữ tuyết trắng của đời anh

- Mẹ đi vòng vòng chơi đấy, biến thành động vật rồi thì đâu ai biết

Trời đất, mẹ vẫn như ngày nào, vì bà toàn ở trong hoàng cung tuyết nên bà rất thích ra ngoài đi dạo, vậy mà làm cô tưởng bà quan tâm mình ( thật ra bà rất thương cô)

+++++++++====+++++++++

Tác giả sẻ cố gắng để buổi chiều ra thêm được một chap nữa, nếu không được xin đọc giả thứ lỗi nha

Chúc các bn đọc truyện vui vẻ
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.