- Mẹ... mẹ.... MẸ - nó giật mình bật dậy, lại là giấc mơ đó, mơ về cái ngày mà nó biết được cảm giác mất mẹ đau như thế nào, nó co người vào một góc thúc thít khóc Bảy năm trước, trong một căn phòng xa hoa của tòa lâu đài bên anh
- Con ở đây đi, mẹ ra ngoài lấy bánh cho con - một người phụ nữ tầm 35 tuổi vuốt đầu bé gái 8 tuổi nói
- Dạ - bé gái ngoan ngoãn trả lời
- Á á á... á - mẹ nó đi được vài phút thì bên ngoài có tiếng la
Nó vội chạy ra xem, thì thấy một bóng người bế mẹ nó nhảy qua thành cửa sổ và đi mất, người hầu và lính gác chạy khắp nơi để tìm kiếm hoàng hậu. Nó đuổi theo nhưng không kịp, chạy tới gần cửa sổ nó ló đầu ra ngoài nhưng đã trễ rồi người đó bắt mẹ nó đi mất rồi, nó ngồi thụp xuống khóc, tự nhủ với bản thân rằng: mẹ hãy chờ con, ngày nào đó con sẽ tìm thấy mẹ, nhanh thôi
Ba nó thì biệt tăm biệt tích ở nơi nào rồi, ông có nhận được tin mẹ bị người ta bắt không. Anh hai và anh ba nó sang Thái Lan du học rồi, trong nhà chỉ có mình nó và các người hầu, nó phải làm sao đây, làm sao để có thể tìm được mẹ nó đây
Hai ngày sau,
- Wenly ơi, tìm thấy mẹ chưa em, khi nghe tin anh và win đã vội vàng xin nghỉ mấy tuần để về đây - sun và win chạy vội vào phòng nó
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-cong-chua-va-tam-hoang-tu-ha-pham/2096940/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.