- Em ăn sáng chưa? - Hắn vừa lái xe vừa quay sang nhìn nó hỏi.
Nó khẽ gật đầu.
- Còn anh?
- Ha ha .... không ngờ em quan tâm tôi vậy đấy. Cứ coi là rồi đi - hắn bật cười, tăng tốc độ.
Nó chay mày, méo xệch nhìn hắn. Trả lời kì cục, ăn rồi thì nói là ăn rồi. Chưa ăn thì nói là chưa ăn. Cứ coi là khỉ gì?
- Dừng - nó đột ngột lên tiếng làm hắn bất ngờ phanh kít lại.
- Sao vậy? - hắn khó hiểu hỏi nó.
Nó nhún vai, vứt balo ra ghế đằng sau. Mở cửa bước ra ngoài. Hắn đỗ xe sang bên đường, đeo balo một vai, lắc lư chìa khóa hỏi nó lại lần nữa.
- Em cần gì à?
- Ăn - Nó cốc đầu hắn, chỉ lên tấm biển to đùng trước mặt.
- Sao? - hắn ngước mắt lên nhìn biển to đùng ấy mới biết mình đang đứng trước nhà hàng.
- À - hắn gật gù ra vẻ hiểu rồi - Em muốn ăn hả?
Sụp đổ....
Sụp đổ ... Toàn tập. !!!!
Hỏi thế cũng hỏi. Vào nhà hàng không ăn thì làm gì. Nó lườm nguýt hắn, đầu óc thông minh đâu đâu.
- Kính chào quý khách - Hai cô tiếp viên đứng trước cửa lễ phép chào, khuôn mặt cô nào cũng đỏ ửng lên như quả cà chua, miệng cười hở mười cái răng.
Hắn không nói gì khoác vai nó lạnh lùng vào trong. Hắn kéo nó xuống bàn khuất nhất mới an tâm ngồi xuống.
- Xin hỏi quý khách dùng gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-cong-chua-kieu-ngao-va-tu-hoang-tu-dao-hoa/2176801/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.