- Em dậy rồi à ? – Hắn ngồi xuống, nhẹ nhàng vuốt mái tóc của nó.
Nó gật đầu, không nhìn hắn.
- Em có muốn ăn chút gì không? Để tôi gọi nhé!
- Không cần – Nó lạnh lùng gạt phắt ý kiến của hắn.
Hắn hụt hẫng thở dài. Rút tay đặt trên tóc nó xuống, xỏ vào túi. Không gian bỗng trở nên im ắng, căng thẳng lạ thường. Cả hai không ai chụi nói với ai câu nào. Khoảng cách gần nhau nhưng không thể với tới nhau đúng là một sự hành hạ với hắn.
- Anh hai, máy bay chuẩn bị hạ cánh rồi – Hiya đứng đằng song thông báo.
- Ừm.
………………
Nó và hắn đã xuống máy bay, hắn cố mở lời trước nhưng nó cũng chỉ thờ ơ ậm ừ đáp lại khiến hắn đau đầu chẳng hiểu tại sao? Nó cứ như vậy làm hắn để hắn có thể hiểu nó được.
Baby where did we go wrong (I don’t know)
Baby where did we go wrong (Why don't u tell me)
Baby but we did go wrong (Yes, I know)
Baby where did we go wrong (OH I wish I've knew)
- Alo
- …..
- Con vừa xuống máy bay.
- ….
- Được rồi. Con biết rồi.
-…..
- Vâng. Chào ba.
Hắn tắt máy, quay sang nói với nó.
- Chúng ta đợi một chút, ba tôi sẽ cho xe đến đón.
Nó vẫn gật đầu rồi im lặng.
- Jasmin – hắn gọi tên nó.
Im lặng.
- Tôi đang gọi em đấy
Im lặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-cong-chua-kieu-ngao-va-tu-hoang-tu-dao-hoa/2176788/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.