Sau hơn một tháng, mọi vụ ồn ào dường như vẫn chưa lắng xuống. Vìdanh dự gia đình tuyệt đối không thể bỏ mặc mẹ của nó. Nó ở VN thời gian cho công việc càng ngày càng ít, hợp đồng vừa qua liên tiếp 2 lần thấtbại, anh trai và ba nó lập tức quay về Pháp giải quyết. Nó ngồi lan cantầng 3 thở dài thườn thượt. Cái tập đoàn đó chỉ là trên danh nghĩa củanó chứ làm sao nó có thể gánh vác nổi tập đoàn lớn như vậy. Ba mẹ nó lolắng sau này có mệnh hệ gì thì anh em nó cũng có thứ để mà chống lưng,làm ăn, không phải khổ sở.
- Chị hai - Tiếng của Vicky làm nó thoát khỏi dòng suy nghĩ.
Nó hờ hững, không nhìn Vicky nhàn nhạt đáp
- Sao?
- Sao chị không giải quyết bà ta nhanh chóng đi. Còn bao nhiêu việc phảilo. Chỉ xử bà ta thôi mà phải xây cả nhà hàng rồi quan trọng hóa đủđiều. Nếu chị không làm thì tụi em làm được mà. Hay chị không tin tụi em - Vicky mệt mỏi, khá bực bội nói.
- Xử bà ta thực đơn giản vậy sao? - Nó nhếch môi, khẽ liếc Vicky vài giây rồi đứng dậy bước vào nhà.
- Có gì khó khăn chứ ạ? - Vicky quay phắt người lại nhăn mặt nói.
Nó dừng bước, nhìn Vicky với ánh mắt lạnh thấu xương. Vicky biết mình hơi quá vội quỳ xuống.
- Em xin lỗi, chị hai.
Tiếng giày cao gót của nó tiến gần đến trước mặt Vicky, nó nâng cằm Vickylên, nói từng chữ rõ ràng khiến người nghe hoàn toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-cong-chua-kieu-ngao-va-tu-hoang-tu-dao-hoa/2176766/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.