Cái tát mạnh khiến anh sẽ sững người một lúc. Anh nhìn ra cửa sổ lấy tay lau nhẹ máu đang chảy trên khóe miệng, việc này từ nhỏ anh đã quen rồi. Anh cười, định đỡ nó nằm xuống thì , nó túm chặt áo anh thét lên.
- TẠI SAO? TẠI SAO HẢ? SAO LẠI ĐỂ EM NHƯ VẬY?
- Anh đã nói là anh không hề bỏ rơi em rồi mà. - Anh chau mày giải thích, nó chẳng biết anh đau đớn cỡ nào.
- KHÔNG SAO? - Nó nhếch mép - Bao năm qua một mình tôi chịu đựng là gì hả? - Nó cứ thế mà đấm anh, nước mắt chảy ra giàn giụa.
Anh siết chặt tay thành hai nắm đấm, anh càng cố nhịn nó càng khiến anh muốn bùng nổ. Anh hất tay nó ra, ghì cả thân hình nó xuống ghế sofa.
- Vậy em có hiểu cho anh không? Em có biết anh cố bình tĩnh thì em lại càng làm anh điên lên. Đủ rồi. Em chỉ nghĩ mình em đau khổ thôi à? - Anh dừng lại, cười chua chát rồi hét lên - TỪ LÚC MẸ EM ĐUỔI ĐI TÔI HẠNH PHÚC ĐƯỢC PHÚT NÀO HẢ? TỐI YÊU EM MÀ CHỊU ĐỰNG TẤT CẢ TẠI SAO EM KHÔNG HIỂU CHO TÔI ĐI.
Tay anh ghì chặt khiến nó bắt đầu cảm thấy đau, nước mắt anh lạc lõng rơi xuống mặt nó. Mắt nó mở to vô hồn ngạc nhiên y như lúc gặp anh. Miệng nó cứng đờ không nói được câu nó. Nó hoang mang, rồi sợ hãi, nó không hề biết gì cả. Tại sao mẹ nó? Mẹ nó lại liên quan vào đây? Không phải là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-cong-chua-kieu-ngao-va-tu-hoang-tu-dao-hoa/2176749/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.