Gió càng về đêm càng lớn. Nước biển dâng lên càng cao, nó vần ngồi đấy. Lặng lẽ và cô cảm. Nỗi đau trong lòng nó càng rách to. Nó khẽ ngẩng đầu lên bầu trời cao, nó lại nhớ về ngày ấy.
- " Băng, sao em lừa dối anh thế hả? "
- " Tại sao ? Anh đã bảo em dừng lại đi mà. "
- " Anh đau lắm. Băng à. " ...
.......
- " Sao? Em muốn nằm lên bãi cỏ này hả đại tiểu thư "
- " Thì nằm "
Nó nằm xuống thảm cỏ hằng ngày nó kiêu ngạo dẫm lên, coi như cỏ rác, cỏ dại mà sao giờ êm ả, mềm mại đến vậy. Nó gối đầu lên tay anh. Anh kế đầu gần nó
- " Băng nè, em mau nhìn lên trời xem. Đó em biết ngôi sao sáng nhất phía bên kia là sao gì ? " - anh chỉ tay lên bầu trời.
- " Em giỏi thiên văn học lắm mà. Trả lời anh đi chứ. "
Nó không nhìn ngôi sao ấy nữa , cựa mình ôm chặt lấy anh, nó rất sợ nếu anh bỏ nó giữa bóng tối bao phủ khắp không gian này. Anh lấy tay siết nó vào lòng ấp ám.
- " Là sao Chức Nữ cung Thiên Cầm " - nó ngái ngủ trả lời.
- " Băng giỏi lắm. Ngôi sao sáng nhất bên kia là sao Chức Nữ cung Thiên Cầm đó.
Nó cách dải Ngân Hà, đối xứng rất xa với sao Ngưu Lang cung Thiên Ưng.... nhưng sao hôm nay không thấy sao Ngưu Lang nhỉ? " - anh thở dài nuối tiếc.
- " Ngưu Lang và Chức Nữ đáng thương, họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-cong-chua-kieu-ngao-va-tu-hoang-tu-dao-hoa/126116/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.