Vương Tử Ngọc về đên Vương phủ, nàng đứng trước cửa lớn hít sâu một hơi. Hai lính canh nhìn thấy nàng thì cuối đầu "Đại tiểu thư "
Nàng cười với bọn họ rồi cất bước vào trong, chính sãnh đã sớm có người chờ. Cao Thải Ngọc vẫn bộ dáng vân đạm phong khinh, trên tay đang cầm một quyển thư tịch nhàn nhã lật xem.
Nhìn thấy nàng cũng chỉ liếc mắt một cái lại tiếp tục nhìn đến trang sách. Vương Tử Ngọc từ từ đi đến người bà mị mị kêu "Mẫu thân"
"Vương đại tiểu thư đa chịu về ?!"
"Mẫu thân, con ____"
"Vương Tử Ngọc, hiện tâm trạng ta đang rất tốt, không muốn bị con phá hư. Bây giờ ra sân sau đứng tấn, đến khi nào ta bảo ngừng mới được ngừng"
Vương Tử Ngọc biết đây là bước đầu cũng là bước nhẹ nhất mẫu thân trừng phạt nàng. Thật khổ cho nàng, bị Hy Hi phạt đến không thể xuống giường 3 gày, bây giờ vừa khá hơn một chút lại bị mẫu thân phạt, không biết khi nào nàng mới hết khổ đây.
Vương Hằng đã chờ nàng từ lâu, hắn cười cười đi đến bên cạnh nàng, vẻ mặt hết sức trêu chọc "Tỉ, mấy nay ắc hẳn tỉ vùi vẻ lắm. Một chút tin tức cũng không nghe được"
Vương Tử Ngọc liếc xéo hắn, đệ đệ này thật khéo tìm đường chết. Nàng đi đển bóng râm của một cậy cổ thụ, làm tư thế đứng tấn. Khoảng chừng một canh giờ sau vẫn chưa thấy mẫu thân nàng xuất hiện.
Mãi đến hai canh giờ, lúc này chân nàng đã bủn rủn, run rẩy không ngừng, mồ hôi trên trán nhể nhại. Mẫu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-cong-chua-dai-tieu-thu/515071/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.