Vương Tử Ngọc cảm nhận được khi nàng nói ra câu đó thì người trong lòng thân thể căng cứng. Nàng nín thở chờ đợi phản ứng của người nọ.
Mất một lúc lâu Vĩnh Hy không nói chuyện cũng không đẩy nàng ra, cơ thể cũng dần thả lỏng . Hai cánh tay trên không trung không ôm lại chỉ nhẹ thả xuống hai bên người.
Cả hai tham lam hít thở hương khí trên người đối phương, gió lạnh thổi đến kéo về lý trí của Vĩnh Hy. Nàng nhẹ thở dài giọng nhàn nhạt " Vương tiểu thư mời buông tay, để người khác nhìn thấy sẽ không hay. Ta còn phải trở về tiếp đãi khách nhân ".
" Để ta ôm nàng thêm một chút, có được không ? "
Tâm Vĩnh Hy nhói lên một cái, làm sao nàng đành tâm từ chối đây. Người đang ôm nàng là người nàng trao tâm, hơi thở này nàng đã thầm tưởng niệm bao lần.
Lần này như đánh vào tâm Vương Tử Ngọc một cái, nàng nhẹ buông người trong lòng ra. Vĩnh Hy cũng không nhìn nàng thẳng tắp mà đi về phía hậu viên.
Vương Tử Ngọc đứng nhìn bóng lưng nàng, đưa tay ngửi lấy mùi hương còn vương lại của nàng ấy, thật thơm nha !!!
" Tỉ, thì ra tỉ đến đây "
Vương Hằng chạy nhanh đến người nàng, hắn thở hỗn hễn đứng trước mặt chờ nàng trả lời.
" Làm sao, sợ ta bị bắt cóc? "
Vương Hằng mím môi cười trộm, hắn nhỏ giọng thì thầm " Tên nào xui xẻo mới bắt cóc nhằm tỉ"
Vương Tử Ngọc liếc hắn, bàn tay vừa rồi nhẹ nhàng ôm lấy Vĩnh Hy, bây giờ lại đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-cong-chua-dai-tieu-thu/515051/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.