Cả tháng sau khi đại tiểu thư Vương Phủ trở về bên ngoài phủ trời yên biển lặng, nhưng trong phủ thì gà bay người chạy. Vương đại tiểu thư không biết mắc phải bệnh gì, trước đây chỉ đến giờ dùng cơm chiều mới có thể thấy mặt nàng ở phủ. Nhưng bây giờ nàng một bước cũng không ra ngoài.
Nhưng như thế cũng không đến mức Vương phủ người người không yên. Vương Tử Ngọc mỗi ngày từ sáng sớm đã chạy đến nhà bếp học mama nấu bếp làm đồ ăn, sau đó người đau khổ phải nuốt xuống đến trợn mắt là Vương Hằng.
Mẫu thân nàng đương nhiên sẽ không tự hành hạ badn thân mình, cho nên tất cả món ăn đều để Vương Hằng ăn.
Đến trưa nàng sẽ ngồi trong hậu viên luyện đàn, cầm kỳ thi họa là phải học từ nhỏ nàng này đã 18 mới bắt đầu học. Tiếng đàn như tiếng thọc huyết heo đâm vào tai tất cả mọi người trong phủ, Cao Thải Ngọc dứt khoát bỏ phủ đến nhà các phu nhân khác chơi mạc trược đến tận khuya mới trở về.
Đau khổ nhất vẫn là Vương Hằng, buổi sáng ăn cơm do nàng nấu, buổi trưa phải ngồi nghe nàng đánh đàn, buổi chiều còn phải dạy nàng võ công. Nhưng thứ không có tài năng nhất chính là luyện võ, chỉ một chiêu thức phải luyện 5 ngày mới xong.
Vương Hằng đã sức cùng lực kiệt mà chiều theo tỉ tỉ mình, hắn từ nhỏ ngoại trừ võ công thì mấy thứ khác cũng mù tịt như tỉ ấy thôi, tại sao lại hành hạ người đệ đệ vô tội này chứ.
" Tỉ , chữ thư pháp này tỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-cong-chua-dai-tieu-thu/515041/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.