Hai ngày sau, trong một ngôi nhà nhỏ nằm ven hồ Tô Châu. Trong phòng với bàn ghế đơn sơ, vị tiểu cô nương gương mặt lo lắng rối rắm nhìn hai người nam nhân tuấn mỹ đang ngồi trong phòng mình.
Nàng vò vò ống tay áo, vào hai ngày trước vị công tử cao to đối diện bỗng dưng xuất hiện trước mắt nàng, chàng ta mỉm cười đưa cho nàng một lá thư. Bảo nàng không cần sợ, cứ đọc thư hai ngày sau chàng ta swx quay lại.
Nàng chưa kịp phản ứng chớp mắt đã không thấy người đâu, nàng vào phòng mở thư ra nét chữ thanh tú có lực, không giống nét chữ nam nhân.
Trong thư bảo nàng đến ngày thành thân hãy ở yên một mình trong phòng, nếu nàng không muốn phải làm tiểu thϊếp cho Từ lão gia thì hãy nghe lời người nọ.
Thật ra nàng cũng mới chỉ 14 tuổi còn quá nhỏ để làm thϊếp. Nên nàng đành liều lĩnh nghe lời người không quen cũng chưa từng gặp mặt.
Đến ngày này khi hai người kia gồi đối diện nàng, cảm giác trong lòng là tin tưởng không còn lo sợ. Nhưng đây là lần đầu nàng đối diện lâu như vậy với nam nhân, còn ở trong khuê phòng của mình, nên có chút ngượng ngùng.
Vương Tử Ngọc chóng cằm nhìn tiểu cô nương trước mặt, thật thê lương nếu để nàng ta chôn vùi hơn nữa cuộc đời vào tay lão già háo sắc kia. Nàng còn quá nhỏ để chịu những đau khổ kia.
" Tiểu cô nương không cần sợ, ta đến là để giúp muội ". Vương Tử Ngọc nhẹ mỉm cười.
" Đúng đó, tiểu muội muội không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-cong-chua-dai-tieu-thu/267085/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.