Do phải giúp đỡ tiêu cô nương kia nên tỉ đệ Vương Tư Ngọc đến trễ hơn so với quãng đường đi. Nhà mẹ Vương phu nhân là đệ nhất thương gia thành Tô Châu, buôn bán chủ yếu là tơ lụa còn có một số trà lầu tửu quán trong thành.
Vừa vào cửa Vương Tử Ngọc đã lập tức ôm trầm lấy ngoại mẫu của mình nũng nịu " Ngoại mẫu con nhớ người quá ".
Lão phu nhân ánh mắt ôn nhu cưng chiều mà xoa xoa đầu nàng, khẽ khàng trách mắng " Quỷ nha đầu chỉ giỏi nịn bợ ta "
Nàng còn chưa kịp trả lời đã ghe bên cạnh lão nhân gia hắn giọng ho khan vài tiếng. Nàng cười thật tươi mà đi đến ôm trụ lấy cánh tay ngoại công ra vẻ nịnh nọt " Ngoại công từ lúc cháu đến người chưa để ý đến cháu "
Cao lão nhìn nàng híp mắt nhưng mỗi vẫn không giấu được mà nở nụ cười " Cháu không để ý đêan ta chỉ lo thân cận ngoại mẫu, bây giờ còn trách ngược lại ta ".
Vương Hằng đứng một bên bất đắt dĩ mà bị bỏ quên. Nhưng thôi cũng đã quen, từ nhỏ đến lớn Vương nhị công tử luôn bị tỉ tỉ chiếm hết sủng ái.
Một phen ông cháu tình thâm xong, Cả 4 người mới vào trong đại sảnh. Do Cao gia là gia tộc lớn, Cao lão gia lại là dòng chính huynh đệ rất đông, tuy vậy ông và phu nhân chỉ có duy nhất một nữ nhi Cao Thải Ngọc cũng là mẫu thân của tỉ đệ Vương Tử Ngọc.
.........................
Tô Châu là vùng đất hữu tình non xanh nước biết. Đặt biệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-cong-chua-dai-tieu-thu/267075/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.