Còn trẻ u mê, tình yêu nam nữ không có nền móng, tới qua loa, thì đi cũng dễ dàng. Diêu Hồng Hà trải qua lần này, cuối cùng nghiêm túc nghĩ lại những lời Diêu Tam Tam nói, rốt cuộc hiểu được bản chất vô sỉ của tên lưu manh đó.
Đương nhiên, nhận thức này còn không tính đạt tới độ sâu, cô nhóc chỉ đơn giản cảm thấy, Vương Lục Tử này, không phải thật lòng đối xử tốt với mình, là người đàn ông không đủ trách nhiệm, không có khí phách anh hùng, vẫn sẽ mắng cô cũng sẽ chửi cô...
Cho dù như thế nào, dù sao mục đích của Bào Kim Đông đã đạt tới.
Lại nói sau khi Vương Lục Tử trải qua chuyện này, hoảng sợ chừng mấy ngày, chỉ sợ người nhà họ Diêu tìm tới cửa đánh đập một trận, vì thế thậm chí không dám đi dạo xung quanh, cũng không biết chạy đi đâu tránh né mấy ngày, nhưng mà không nghe thấy bất kỳ tiếng gió gì, lặng lẽ chạy về, cũng không nghe thấy có người xa lạ nào tìm mình...
Vương Lục Tử liền nghĩ, đi chân trần không sợ mang giày, dĩ nhiên do người nhà họ Diêu sợ tuyên truyền ra ngoài, ảnh hưởng tới thanh danh con gái nhà mình, cho nên đè xuống không lộ ra rồi.
Nghĩ như vậy, Vương Lục Tử lại yên lòng.
Nhưng mà, nghe nói anh vừa mới về chưa tới hai ngày, nghe nói thôi, Vương Lục Tử bị người “Sờ” rồi.
“Sờ” của người địa phương, đương nhiên không phải “Sờ” kia, chắc chính là ý tứ thừa dịp đêm tối ra tay, báo thù riêng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-co-nuong-nha-nong/2026027/chuong-85-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.