Edit: Mèo Mạnh Mẽ
Có thế nào Bào Kim Đông cũng không thể ngờ tới, hắn lại bị một đứa nhỏ ba tuổi lừa gạt.
Bị hố… đến nỗi cả người vô lực.
Chiều hôm ấy, Bào Kim Đông về đến nhà, rất nhanh đã phát hiện ra túi khoai khô. Tam Tam mang tới? Bào Kim Đông đắc ý trong lòng, hắn lấy một miếng ăn, hỏi em trai Bào Kim Thành:
"Tam Tam mang tới?"
“Anh cũng biết hả?”. Bào Kim Thành cười mờ ám, “Anh hai, tâm ý tương thông quá ha! Hồi sáng Tam Tam đem tới, anh không có ở nhà, nên về luôn”.
“Có nói gì không?”.
“Lúc đó em không có ở nhà, chị cả kêu em trông Lôi Lôi mà, Lôi Lôi chơi một lát thì đòi em về nhà lấy đồ xếp gỗ cho nó”. Bào Kim Thành nói. Con cả của nhà họ Bào cưới vợ rồi ra ở riêng, ở nhà họ Bào không xa. “Em vừa mới qua nhà anh cả, Tam Tam đã tới rồi lại đi”.
“Cô Tam Tam không mang kẹo tới cho con”. Lôi Lôi ôm bánh quy Bào Kim Đông mới mua cho nó, miệng nhét đầy bánh quy, vừa ăn, vừa nói ư a không rõ, “Cô Tam Tam nói đi xem mắt rồi”.
Cái gì? Bào Kim Đông từ từ đặt khoai khô xuống, từ từ ngồi xổm xuống nhìn Lôi Lôi, từ từ hỏi: “Lôi Lôi, cô Tam Tam đi đâu?”.
“Đi xem mắt rồi”. Lôi Lôi cười toe toét, bột bánh quy rơi lả tả.
Bào Kim Thành cũng kinh ngạc nhìn anh mình, Tam Tam xem mắt? Sao không nghe thấy phong thanh gì? Bào Kim Thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-co-nuong-nha-nong/2025953/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.