Edit: Mèo Mạnh Mẽ
Dương Bắc Kinh làm như tùy tiện hỏi một câu: “Tam Tam, dạo này… chị hai em bận lắm hả?”.
Mấy ngày nay Dương Bắc Kinh thấp thỏm không yên, trong lòng như có một móng vuốt nhỏ, không ngừng cào cào, làm cái gì cũng không an tâm.
Ban đầu Dương Quảng Châu nhắc đến Diêu Tiểu Đông trước mặt anh, nói cô bé này tốt thật đấy. Tốt là tốt thế nào, ngụ ý, là rất thích hợp với em, em hãy mau mau hành động! Khi ấy Dương Bắc Kinh thật sự không có tâm tư đó.
Dương Bắc Kinh là một người chững chạc và hướng nội. Con gái nhà người ta lớn lên – đẹp mắt thì anh phải thích à? Mở tiệm ăn buôn bán trên đường, con gái xinh đẹp thì anh đã gặp không ít, nếu vừa liếc mắt thấy một cô gái xinh đẹp là thích, thì anh thành cái dạng người gì rồi?
Dĩ nhiên, Diêu Tiểu Đông dáng dấp tốt, gương mặt xinh xắn, vóc người cao ráo, Dương Bắc Kinh là một thanh niên trẻ, không thể nào hoàn toàn miễn dịch, đương nhiên cũng bị hấp dẫn, nhưng đó cũng chỉ dừng lại ở mức độ thưởng thức. Ban đầu hai người không mấy quen thuộc. Diêu Tiểu Đông chỉ thỉnh thoảng theo Diêu Tam Tam đến tiệm cơm, cũng không nói được mấy câu.
Về sau, Diêu Tam Tam bận thu cá trê nên ít đến, Diêu Tiểu Đông cứ vài ngày lại tới một lần, liền tiếp xúc nhiều hơn với Dương Bắc Kinh. diễñ˛đàñ˛lê˛quý˛đôñ Dương Bắc Kinh dần dần cảm thấy, đây đúng là một cô gái tốt, không chỉ dáng dấp tốt, mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-co-nuong-nha-nong/2025890/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.