Nguyễn Hâm Kiều không nhớ rõ bản thân chào hỏi với người ta thế nào, cô chỉ nhớ khi mình kịpphục hồi tinh thần thì lại bị đạo diễn gọi quay lại. Nguyễn Hâm Kiềuchoáng váng mơ hồ, chỉ được người đạo diễn đã giễu cợt cô một câu là:”Bắp chân của cô thật khỏe!”
Các nữ diễn viên khác thì người nàongười nấy cũng kéo đến săm soi nhìn cô, thậm chí có người còn cười nhạocô một tiếng đầy khinh thường, nụ cười châm chọc ở khóe miệng họ cũngsắp dài đến mang tai.
Nguyễn Hâm Kiều giả bộ trấn định quay vềthì lại bị Lộ Lộ lôi kéo đến một chỗ, dùng vẻ mặt bí hiểm nói: “Nếu làphú quý, vậy cùng ngủ cùng anh ta!”
“...”
Buổi tối, TiểuQuan tổng* mời khách ăn cơm. Trước tiên, đoàn kịch kết thúc công việcrồi chậm rãi đến Tụ Phúc Lâu. Mặc dù Nguyễn Hâm Kiều Đã đã bị mất mặtnhững vẫn mặt dày ở lại, cùng ăn chực với bọn họ.
*hai anh emnhà họ Quan đều làm tổng giám đốc, vậy nên Quan Hành là em, sẽ gọi làTiểu Quan tổng, còn anh trai, tức Quan Triệt, sẽ là Đại Quan tổng
Đương nhiên, ngoại trừ việc muốn ăn chực, cô còn ấp ủ một tâm tư nho nhỏ.
Không may, mọi chuyện không diễn ra giống như những gì cô đã dự định. Bữa cơm lần này Đại Quan tổng có việc nên không tham dự.
Nguyễn Hâm Kiều dùng ánh mắt tuần tra một vòng nhưng không tìm được người muốn tìm, đành thất vọng cắn càng cua. Trên đời này chỉ có Kim Chủ và đồ ănngon là không thể vứt bỏ. Nếu Kim Chủ đã không đến, vậy thì cô phảihưởng thụ đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-co-cua-co-be-lo-lem/89435/chuong-2-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.