Editor: Công Tử Tuyết "Bảo Bảo?" Trước mắt Nguyễn Hâm Kiều không khỏi hiện lên khuôn mặt trẻ con đáng yêu của Đôn Đôn, lông mày cong cong, giọng nói mềm mại hỏi anh: "Sao đột nhiên nghĩ đến muốn bảo bảo?" Quan Triệt ôm cô vào trong lòng, bàn tay ấm áp xoa nhẹ lên bóng lưng bóng mượt của cô, lại không nói chuyện.
"Là vì thấy Đôn Đôn rất dễ thương sao?" Nguyễn Hâm Kiều cho rằng anh cũng giống như mình, trông thấy con nít nhà người khác đáng yêu con nít sẽ không kìm lòng nổi nghĩ đến mình, không nhịn được vui mừng, "Dáng dấp của nó thật là đẹp, hẳn là dáng dấp ba mẹ nhìn cũng rất được, chẳng quá nó quá mập ha ha ha, rụt rè cũng núc ních thịt, sờ vừa mềm vừa nhũn. Chỉ là có chút nghịch ngợm, nhưng rất rất dễ dụ, cũng ngoan..."
Cô lải nhải nói, Quan Triệt lại giống như mất kiên trì, cởi áo ngủ tơ tằm đã ướt nhẹp dính trên người xuống, đặt cô lên trước bồn rửa tay.
Trong đêm khuya hơi thở kiều diễm dần dần nồng nặc, hai người dây dưa từ phòng tắm chuyển dần đến giường lớn phòng ngủ, ánh sáng hoàng hôn bị đứt quãng, ngôn ngữ thở dốc và mập mờ không rõ phá rối, một căn phòng đầy tình sắc.
Cuối cùng lúc dừng lại, đã một tiếng trôi qua, ánh sáng xanh yếu ớt tĩnh mịch của chiếc đồng hồ điện tử đầu giường, Quan Triệt kéo chăn lên, che lại cô gái nhỏ nhắn ghé vào trong ngực anh thở hổn hển một mình.
"Ừm ~ không đắp!" Nguyễn Hâm Kiều lại vung tay làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-co-cua-co-be-lo-lem/1994656/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.