Hoa Kì cùng Chương Viễn đã nhiều ngày không gặp, một lần nữa gặp mặt thì Hoa Kì cảm thấy Chương Viễn không còn thần thái sáng láng như ngày trước, ngược lại toàn thân lộ ra chán chường, đầu tóc rối bời không chịu nổi, ánh mắt hơi ngốc trệ, dưới ánh mắt có một mảng xanh đen không nói, ngay cả râu ria cũng không cạo, bộ âu phục trên người nhiều nếp nhăn, giày da trên chân cũng đầy bụi bậm.
Hoa Kì rất kinh ngạc, đây là Chương Viễn cậu đã gặp sao?
Chương Viễn từ bên trái xe đi xuống, mà bên kia lại là Chương Thỉ.
Chương Viễn khẽ cúi đầu, lúc đi qua bên cạnh Hoa Kì dường như không dám nhìn thẳng cậu, tăng nhanh bước chân đi vào Ngũ Hành thì Chương Thỉ lại cười đi tới: “Cậu mới trở lại?”
Hoa Kì gật đầu một cái.
“Vào đi thôi, buổi tối nhân viên phải họp.” Chương Thỉ khai báo đơn giản một câu liền đi vào trong, đột nhiên cánh tay bị người lôi lại, y quay đầu lại kinh ngạc nhìn Hoa Kì: “Thế nào?”
“Chuyện Chương Viễn, tối hôm qua tại sao anh không nói?” Hoa Kì nghiêm túc nói.
Chương Thỉ hất tay Hoa Kì ra, mỉm cười nói: “Quá nhiều người, không có thời gian nói thôi.” Chương Thỉ đưa tay kéo áo bị Hoa Kì nắm, lại nói: “Làm sao cậu biết?”
“Hôm nay mẹ anh ta đến đoàn xe Trang Hào.”
Chương Thỉ mỉm cười nói: ” Trang Hào nói thế nào? Chịu giúp việc này sao?”
“Trong tay Trang Hào không có nhiều tiền như vậy, anh ấy vốn muốn đi tìm Chương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-cho-dai-ca/3183685/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.