Không sai, đúng như Chương Thỉ nói vậy, bản thân không thể nào dung hòa nổi.
Ngũ Hành đã không giống trước kia, đây là cảm giác đầu tiên sau khi Hoa Kì trở lại, Hoa Kì theo sự sắp xếp trở về Nam Tân Bộ, vừa vào cửa những ánh mắt nhìn chằm chằm vào cậu khiến Hoa Kì hiểu, từ nay về sau, mọi thứ sẽ trở về từ vạch xuất phát.
Có những chuyện sẽ mãi lặp lại.
Ngày thứ 2 sau khi Hoa Kì trở về Ngũ Hành làm việc, vừa mới làm xong đống công việc chất cao như núi chuẩn bị tìm nơi yên tĩnh nào đó nghỉ một lát chuẩn bị lại đón một đợt khách đông mới.
Hoa Kì đi thay quần áo, phía sau là chiếc giường màu đen bỏ đi, cậu chậm rãi ngồi xuống, dựa vào vách tường hít thở thật sâu, bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần .
“Ai, mọi người đã nghe tin gì chưa, ông chủ của chúng ta sắp kết hôn đấy.”
“Thật hay giả vậy?”
“Thật mà, tôi nghe chị Lưu nói vậy.” Tiếng nói của mọi người phát ra từ chỗ thay quần áo, sau đó lại có một âm thanh khác vang lên: “Kết hôn thì kệ người ta, dù sao đến mặt ông chủ tôi cũng đã được gặp bao giờ đâu.”
“Tại anh vừa tới thôi, tôi nói cho mà biết, ông chủ rất đẹp trai nha, mà cô dâu của ông chủ cũng rất xinh đẹp đấy.”
“Anh gặp ông chủ rồi sao?”
“Chưa.” Âm thanh do dự rồi chợt trùng xuống: “Chỉ nghe mấy người trước kia nói mà thôi, thêm người quản lí bây giờ cũng chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-cho-dai-ca/3183664/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.