Trang Hào ngày hôm nay ngủ rất sớm, sau khi Hoa Kì chà tắm cho anh xong anh liền chui vào trong chăn, chỉ chốc lát sau liền ngáy ngủ. Hoa Kì và Quách Tĩnh lại hoàn toàn không buồn ngủ, hai người nhìn nhau liền đứng dậy ra khỏi phòng.
Cửa rộng mở, hai người đứng ở trên ban công hành lang, ban đêm gió mát thổi vào mặt rất thoải mái, Hoa Kì hơi hơi híp mắt có vẻ buồn ngủ.
“Mệt quá,” Quách Tĩnh nghiêng đầu nhìn thoáng qua.
Hoa Kì mỉm cười lắc đầu, “Không buồn ngủ, nhưng cảm thấy hiện tại rất thư thái, thoải mái hơn bất cứ lúc nào.”
Quách Tĩnh gật đầu một cái,”Hoa Kì, tôi thấy cậu thật sự thích anh ấy, có lúc tôi cũng lo lắng cho cậu, mặc dù tôi và cậu mới quen không lâu, nhưng tôi có thể nhìn ra thằng nhóc cậu là người thành thật, đối xử với anh của tôi thì không có gì phải chê, cho nên tôi nghĩ về sau hai người phải làm sao, lúc đó Văn Đào nói với tôi tình hình cậu ấy ở trong tù thì tôi liền cảm thấy tất cả đều không sao cả, chỉ cần thích là được.”
Hoa Kì cúi đầu thổi rớt bụi trên ban công, sau đó khoác hai tay lên phía trên, cằm chống đỡ trên cánh tay, nói: “Tôi biết rõ, cho nên tôi mới phát giác bây giờ thật thỏa mãn.”
“Cậu thật đúng là không có tiền đồ.” Quách Tĩnh tiếc hận nói.
Hoa Kì xấu hổ nói: “Tôi vẫn luôn không có tiền đồ.”
“Đương nhiên biết rõ là được, nhưng không thể quá mức cố chấp.” Quách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-cho-dai-ca/3183629/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.