Hoa Kì đã sớm đói khát khó nhịn, nhịn nhiều ngày như vậy cuối cùng cũng như ý nguyện.
Lúc cậu ngồi chồm hổm xuống, Trang Hào cố ý lui về phía sau hai bước, cúi đầu hỏi “Muốn ăn không?”
“Muốn.” Hoa Kì nói chém đinh chặt sắt.
“Muốn đến mức nào?” Trang Hào tiếp tục trêu cợt cậu.
Hoa Kì mở trừng hai mắt: “Mãi nghĩ đến.”
“Gọi dễ nghe chút coi.” Trang Hào giễu giễu nói.
Hoa Kì bật thốt lên: “Ông xã, em muốn.”
Trang Hào lắc đầu một cái: “Không được, quá bình thường, bình thường em cũng gọi anh như vậy, không phải sao? Đặc biệt một chút.”
Hoa Kì nhất thời có chút mơ hồ, cẩn thận suy nghĩ trong chốc lát, mở miệng kêu lên: “Ba ba.”
Trang Hào muốn nghe Hoa Kì gọi vài tiếng dễ nghe, nhưng anh chưa bao giờ nghĩ tới hai tiếng ba ba này, khi Hoa Kì bật thốt lên, Trang Hào có chút đau lòng cậu, bàn tay đặt trên đầu cậu vuốt vuốt. Nhưng anh không thể không thừa nhận, khi Hoa Kì gọi anh như vậy, cảm giác kích thích khiến cho từng lỗ chân lông đều muốn kêu gào.
“Cứ gọi như vậy được không?” Hoa Kì ngẩng đầu lên, cợt nhã nói.
Trang Hào rất muốn từ chối, nhưng lại không có cách nào nói lời từ chối ra khỏi miệng, chỉ có thể đứng tại chỗ mặc cho Hoa Kì gọi.
Hoa Kì thấy Trang Hào cúi đầu nhìn mình, trong mắt mang theo dịu dàng, cậu khẽ mỉm cười sáp tới, chủ động há mồm nhét nhị đệ của anh vào.
“Hix......” Trang Hào thoải mái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-cho-dai-ca/3183593/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.