Đây là lần đầu tiên Hoa Kì ăn trước mặt Trang Hào, cậu ăn như hổ đói chọc Trang Hào liên tục cười to.
"Cậu là quỷ chết đói gửi hồn người sống sao?"
Hoa Kì ăn miệng đầy kem, ồm oàm nói: "Tôi. . . . . . tôi cả ngày không ăn cơm, đói muốn chết."
Trang Hào cười châm cho mình một điếu thuốc, cầm trong tay: "Chuyện hôm nay phải cám ơn cậu, nếu không thì đầu nở hoa chính là tôi, nhân tình này nhất định sẽ trả."
Hoa Kì ăn bánh ngọt lắc đầu nói: "Không phải anh đã mời tôi ăn bánh kem rồi sao, coi như trả lại cho tôi."
"Vô nghĩa, một cái bánh kem sao có thể xem như trả nhân tình cho cậu? Như vậy lần này cậu ăn ghế thật không đáng giá." Trang Hào cười nói.
Hoa Kì nuốt bánh ngọt trong miệng xuống, nói: "Nếu không thì cho tôi ít trướng tiền đi."
Trang Hào như tên Hòa thượng lùn với tay sờ không tới đầu (*vì phải suy nghĩ theo cách của người khác nên không biết mình suy nghĩ gì),buồn bực nói: "Trướng tiền? Trướng tiền gì?"
Hoa Kì theo bản năng cúi đầu nhìn giữa hai chânTrang Hào, nhìn chằm chằm bọc lớn nơi quần lót nói: "Chính là. . . . . . Lần sau lúc để tôi giúp một tay, có thể cho 300 hay không?"
Trang Hào liền hiểu Hoa Kì chỉ cái gì, lúng túng đổi tư thế, ho khan hai tiếng nói: "#$%, trong mắt cậu toàn là tiền sao?"
"Tôi cảm thấy rất hợp lý mà, ra ngoài tìm tiểu thư một đêm phải mất bốn năm trăm, đắt thì phải hơn 800 tệ, cho nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-cho-dai-ca/116658/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.