Không có ai để dựa vào, ngoại trừ bản thân mình.
Hiện tại là nửa đêm, cô nằm trên giường, mắt mở to, một mảng tăm tối, cô không nhìn rõ mọi thứ cho lắm.
Thế giới này, rốt cuộc cái gì là thật, cái gì là giả?
Cô lại gọi điện cho Lục Tử Chiếu, ấn rất nhiều, âm thanh “Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được, xin quý khách vui lòng gọi lại sau” vẫn quanh quẩn trong phòng, vẫn không ngừng lặp lại, kì thật, cô có cảm giác, cái “sau” kia thật ra là không có kì hạn.
Cô ngồi dậy từ trên giường, bật đèn, căn phòng lập tức trở nên sáng rõ.
Không cần bật máy tính lên, cô cũng biết, thế giới ngoài kia chắc chắn vô cùng náo nhiệt, những người đó lại đang bàn luận rằng cô có vận khí tốt, giữa rất nhiều nghệ sĩ như vậy mà chỉ có cô làm Lục Tử Chiếu vừa ý.
Điều họ nói chính là, Nghê Vân Huyên có vận khí tốt.
Cô ở bên Lục Tử Chiếu, chính là cô trèo cao, cô dựa vào Lục Tử Chiếu mà đi lên, cô dùng thủ đoạn không vẻ vang trở thành nữ chính trong các bộ phim đó.
Sao không có ai nói Lục Tử Chiếu may mắn khi gặp được Nghê Vân Huyên cô?
Thì ra, chung quy vẫn là không công bằng.
Cô mặc quần áo xong, đi ra khỏi phòng, sau đó ra cửa. Đã muộn thế này, hẳn là không có phóng viên ở ngoài nhỉ, hơn nữa hôm nay trời còn lạnh như vậy.
Cô quấn một chiếc khăn che đi một nửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-chieu-bat-huyen-long-hieu-khong-huyen/2958984/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.