"Con chó của anh hình như bị thương, anh có muốn đưa nó đến phòng khám thú cưng xem sao không." Hán Dương cũng rất ngạc nhiên khi nhìn thấy Cổ Tư Hoành, hắn còn ngạc nhiên hơn sau khi nhìn thấy con chó của Cổ Tư Hoành.
Cổ Tư Hoành cũng ngạc nhiên không kém, nếu nhớ không lầm thì Hán Dương lẽ ra phải sống ở Nam khu, xuất hiện ở Tây khu làm Cổ Tư Hoành thật sự rất bất ngờ, hơn nữa Hán Dương còn nuôi một con chó dữ như vậy.
Cổ Tư Hoành nói rằng không cần đến phòng khám thú cưng: "Tôi sẽ mang nó về, rồi tự mình xử lý vết thương cho nó là được."
Nhưng l dường như rất muốn cắn Hán Dương, thấp giọng hừ vài tiếng về phía Hán Dương, Hán Dương bất đắc dĩ lùi lại vài bước: "Chó của anh có vẻ không thích tôi lắm."
"Nó gọi là l." Cổ Tư Hoành túm lớp lông dày trên cổ l, sợ l sẽ lao ra cắn người.
Cổ Tư Hoành kéo l ra sau, nhưng l dường như không vui trong đôi mắt đen láy lộ ra sự khó chịu, nhìn chằm chằm chiếc xe jeep ánh mắt cực kỳ cáu kỉnh, Cổ Tư Hoành lo nó sẽ lại lao tới, liền tỏ ý muốn đi về.
"Ngại quá, Leo đã cắn bị thương nó." Hán Dương nở nụ cười ôn hòa, giữa hai lông mày toát ra anh khí của hắn mang theo ý xin lỗi, " Tôi cứ nghĩ đến nơi hẻo lánh ở Tây khu này vào buổi tối sẽ không có ai xuất hiện."
"Cho nên cậu mới thả rông Leo?" Cổ Tư Hoành kéo I còn muốn chạy đi, quay đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-chien/1016612/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.