"Ý cậu là bảo tôi nhập hội?" Cổ Tư Hoành ngồi vững vàng bên người Dã Lang, vừa không chút để ý hỏi lại Dã Lang vừa tự nhiên lấy thuốc từ túi ra.
"Ừ." Dã Lang không phủ nhận.
Cổ Tư Hoành dùng ngón tay thon dài thuần thục rút ra một điếu thuốc, ngậm ở khóe môi: " Nếu tôi không nhập hội, các cậu sẽ không giúp tôi?"
Hai tròng mắt nhạt màu của Dã Lang nhìn chằm chằm nam nhân, một chút bất mãn trên vành môi rõ ràng của nam nhân, hoàn toàn rơi vào trong mắt hắn.
"Nếu tôi không nhập hội, có phải sẽ không quản chết sống của tôi?" Chân mày Cổ Tư Hoành đều dần hiện ra vẻ không vui, trong đôi mắt thâm thúy của anh sâu không thấy đáy, không nghe được Dã Lang trả lời, anh đã biết đáp án, nhưng cuối cùng Cổ Tư Hoành cũng chỉ thản nhiên phun ra hai câu, "Sớm biết sẽ phiền toái như vậy, tôi sẽ không giúp cậu đi cứu người." Điếu thuốc bên miệng nam nhân theo động tác nói chuyện mà nhẹ nhàng lắc lư.
Dã Lang hai chân bắt chéo ngồi dựa trên sô pha, đôi chân thon dài của hắn gác lên bàn, trong tay cầm một chai rượu có tỏa sương mù: "Nếu anh là người của Hán Đường, vậy người một nhà sẽ tốt hơn là bạn bè." Hắn một bên ghé mắt đánh giá Cổ Tư Hoành, một bên tùy ý uống rượu.
Cổ Tư Hoành châm thuốc bình tĩnh rít một hơi, đồng thời dùng ngón tay thon dài rút thêm một điếu thuốc trong hộp ra, đưa cho Dã Lang: " Cậu đã đều nói vậy, tôi đây cũng không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-chien/1016608/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.