Dã Lang nói mình không có bí mật, nhưng Cổ Tư Hoành không tin một người sẽ không có bí mật, cho nên sau khi anh trở lại khu nhà ở Tây khu, tắm xong mặc áo choàng tắm dỡ xuống trách nhiệm cả ngày, mở bản nhạc giao hưởng cổ điển du dương, ngồi trên ghế mát xa, đối diện với cảnh đêm phồn hoa bên ngoài, vừa dùng khăn mặt lau mái tóc ẩm ướt, vừa chậm rãi thưởng thức tin nhắn trong điện thoại di động của Dã Lang. Dã Lang là người của Hán Đường, cũng là người trong hắc đạo, trong điện thoại ít nhiều cũng sẽ có một ít chuyện liên quan đến hắc đạo. Chỉ có điều làm cho nam nhân cảm thấy ngoài ý muốn chính là, trong di động của Dã Lang đều là một ít tin như " Anh Lang, em rất nhớ anh ", " Nhớ anh đến nỗi ngủ không được ", " Đêm nay rất muốn ở bên cạnh anh "," Anh Lang ", " Ngày mai anh có rảnh không ", " Anh chừng nào thì có thời gian, em xin phép nghỉ tới ở bên anh nhé!"...... Không thì cũng là —— " Anh Lang, em yêu anh!" —— " Em rất thích anh." —— " Em muốn......" Những tin nhắn này cũng không biết là ai gửi tới, cách nói chuyện không giống nhau, dãy số cũng khác nhau, nửa đêm đều có gửi tin nhắn tới, thậm chí còn có một số tin nhắn buồn nôn xen lẫn trêu chọc. Nam nhân đọc qua hòm thư trả lời lại phát hiện bên trong trống trơn, Dã Lang không trả lời bất kỳ tin nhắn nào, mà từ lúc khởi động máy đến bây giờ điện thoại đã reo vô số lần, đều là nam nam nữ nữ gọi tới, Dã Lang này cũng thật nhiều bạn gái, hơn nữa còn là một nhân vật lợi hại nam nữ đều ăn sạch. Cổ Tư Hoành tắt máy di động, tiện tay ném ở trên giường, anh cầm lấy tấm vé quyền anh trên bàn trà nhìn thật kỹ, tấm vé mà Tề Mãnh cho xem như là thu hoạch lớn nhất của anh ngày hôm nay, anh rót một ly rượu vang chậm rãi nhâm nhi thưởng thức, nhàn nhã dựa vào ghế massage hưởng thụ sự yên tĩnh và thoải mái của nửa đêm, bởi vì ngày mai lại là một ngày khẩn trương chuẩn bị chiến đấu...... &&& Vào đêm thi đấu quyền anh, một nam nhân thành thục mặc một thân hàng hiệu xuất hiện tại cửa quán quyền anh, trên cơ bản, cách ăn mặc của nam nhân rất có phẩm vị và phong cách, anh mặc một cái áo phông dài tay màu đen cổ sâu chữ V, cách thiết kế của cái áo rất hợp lý, cảm xúc vừa đủ không quá hở lại có thể làm nổi bật cơ ngực và vòng eo hữu lực của nam nhân, cặp chân dài đẹp được quần dài bao chặt chẽ..... Bộ trang phục này rất phổ biến, những ai có chút hiểu biết đều biết một thân quần áo trên người nam nhân đều là thương hiệu nổi tiếng cao cấp, kiểu đàn ông quyến rũ phối hợp với khí chất ưu nhã của nam nhân quả thực là tuyệt phối, tự nhiên hấp dẫn đủ mọi ánh mắt của xung quanh. Điều này cũng không có gì đáng ngạc nhiên cả, mức lương của đội Đặc Công bọn họ cao hơn rất nhiều so với cảnh sát bình thường, bởi vì bọn họ là tinh anh trong đội cảnh sát, lại thêm anh không cần phải mua bất cứ thứ gì cho phụ nữ, nên trên cơ bản tiền của anh đều là tiêu vào mua thêm quần áo cho mình, và mua gia sản tư nhân. Sau khi vào trong Cổ Tư Hoành nhanh chóng tìm thấy vị trí của mình, bởi vì Tề Mãnh đã cho anh một vé ghế khách VIP rất dễ tìm, hơn nữa khi anh bước vào thì trận đấu đã mở màn, nhìn lên khán đài tối đen như mực, nhưng ở giữa võ đài lại đang diễn ra một trận đấu khốc liệt, hai bên đỏ lam đều đang vung nắm đấm về phía đối phương, xung quanh khán đài hò hét ầm ĩ. Có thể dùng chướng khí mù mịt để hình dung toàn bộ sân đấu lúc này, tiếng mắng chửi tiếng huýt sáo, tiếng la hét, đã lấp đầy toàn bộ võ đài, đây là một chiến trường đầy hoang dã dành cho đàn ông, tất nhiên nơi này cũng không thiếu những người đặt cược ở ngoài, Cổ Tư Hoành ngồi vào chỗ thưởng thức thi đấu quyền anh, đang xem đến nhập tâm, lại đột nhiên cảm giác được bả vai trái bị cái gì đó đụng một cái...... Anh quay đầu nhìn về phía người ngồi ở bên cạnh, khi anh vừa tới có nhìn thoáng qua người bên cạnh một chút, lúc ấy chỉ mơ hồ nhìn thấy ngồi ở bên cạnh anh là một chàng trai trẻ, hơn nữa người này ở trong sân đấu quyền anh ồn ào vậy mà lại nhắm mắt ngủ, bởi vì trước đó hai mắt của nam nhân còn chưa thích nghi được với bóng tối dưới đài, nên cũng không thấy rõ gương mặt của người bên cạnh, nhưng lúc này, người thanh niên đã ngủ từ lúc nam nhân vào sân đến bây giờ, lại tự nhiên như ruồi dựa đầu vào vai nam nhân thành thục ~ NGỦ...... Một nơi ồn ào như thế này, lại vẫn có thể ngủ được...... Bởi vì khoảng cách rút ngắn, nên Cổ Tư Hoành có thể thấy rõ vẻ ngoài của chàng trai kia, đơn giản mà nói chính là đẹp trai, kiểu đẹp trai rất thanh khiết, rất thuần túy, giữa hai đầu lông mày tản ra anh khí mê người, cảm giác trên khuôn mặt say ngủ yên tĩnh còn có nét ôn hòa, hơn nữa chàng trai còn cứ thế mà dựa vào người nam nhân thành thục, ngủ rất say cũng ngủ rất ngon. Cổ Tư Hoành muốn đánh thức chàng trai đang dựa vào mình, nhưng các vệ sĩ âu phục đứng bên cạnh chàng trai lại tiến lên ngăn cản nam nhân: " Vị tiên sinh này, xin ngài đừng đánh thức ông chủ của chúng tôi." Cổ Tư Hoành ngồi vững vàng, nhìn về phía vệ sĩ bảo vệ chủ: " Là ông chủ của các anh dựa vào tôi nghỉ ngơi, quấy rầy tôi thưởng thức thi đấu quyền, tôi gọi hắn dậy cũng là chuyện đương nhiên." Anh nói rất thản nhiên, không nhanh không chậm cũng không nhìn ra là vui hay là không vui, anh đến để chấp hành nhiệm vụ, chứ không phải " bồi " ngủ. " Ông chủ của chúng tôi rất ghét những người quấy rầy ngài ấy ngủ, nếu như bây giờ ngài đánh thức ngài ấy dậy, sẽ xảy ra chuyện......". Người vệ sĩ rất nghiêm túc liên tục nhắc nhở Cổ Tư Hoành. " Chẳng lẽ ông chủ của các anh còn ăn tôi luôn?" Cổ Tư Hoành không nhìn vệ sĩ nọ nữa, tập trung xem thi đấu quyền anh, thỉnh thoảng lại liếc chàng trai bên người...... Vệ sĩ không nói nữa...... Lúc này —— Cổ Tư Hoành mới để ý chàng trai đang dựa vào bả vai anh ngủ cũng mặc một cái áo cổ sâu VT như anh, chỉ có điều của chàng trai là màu trắng, mà của anh là màu đen, quần hai người vậy mà cũng cùng kiểu..... Chỉ là quần của chàng trai nhạt màu hơn quần của anh...... Thậm chí cả đồng hồ hai người đeo cũng là cùng một nhãn hiệu, chỉ là cái chàng trai đeo là loại bạch kim bản giới hạn...... Hai người tuy mặc quần áo giống nhau, nhưng lại mặc ra khí chất khác nhau, nam nhân thành thục ưu nhã mê người, mà chàng trai bên cạnh lại anh khí khiếp người, hai người đàn ông quyến rũ đến đất trời rung chuyển lại mặc " đồ đôi " dựa vào nhau, quả thực muốn chói mù mắt vệ sĩ bên cạnh, dáng người của hai nam nhân cũng siêu chuẩn...... Nam nhân cảm thấy chàng trai bên cạnh ngủ rất im lặng, cậu ta dựa vào xong liền không động đậy lung tung, dường như còn ngủ rất say, lại thêm chàng trai này cũng không có khuôn mặt đáng ghét, ngược lại nhìn còn rất vừa mắt, anh cũng sẽ không mất phong độ như vậy, chỉ cần đừng quấy rầy anh coi thi đấu quyền là được rồi, cho nên anh cũng ngầm cho phép chàng trai dựa vào anh như thế, chỉ mong rằng trận thi đấu nhanh kết thúc. Lúc thi đấu gần kết thúc, chàng trai ngủ say kia cũng tự nhiên tỉnh lại, mang theo cơn buồn ngủ mơ màng, ôn hòa liếc nhìn nam nhân thành thục một cái, quay đầu lại nghi hoặc nhìn về phía vệ sĩ của mình, như đang dùng ánh mắt hỏi vệ sĩ, chuyện gì đang xảy ra vậy......
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]