“Đủ rồi!”
Ngồi ở vị trí chủ tọa, Thác Bạt Dự bỗng quát lớn, mấy kẻ đang tranh cãi không dứt lập tức im bặt, đồng loạt quay đầu nhìn về phía hắn.
Ánh mắt Thác Bạt Dự đảo một vòng, gương mặt tuấn mỹ kiêu ngạo lúc này như phủ một tầng u ám. Đôi mắt xanh thẳm lóe hàn quang, khiến người ta lạnh buốt cả sống lưng.
Mọi người đều im thin thít như ve mùa đông.
Trong lòng ai nấy đều rõ ràng, kẻ thật sự tâm tàn thủ độc ở đây, chính là hắn! Nếu chọc hắn không vui, cho dù bọn họ là thủ hạ, cùng đứng chung một chiến tuyến, kết cục cuối cùng cũng chỉ có thể là thân tử hồn diệt, không toàn thây!
Cuối cùng, Thác Bạt Dự trầm giọng mở miệng:
“Đi nói với bọn họ, Yến Nam Vương thân mang trọng bệnh, cần tĩnh tâm dưỡng thể, không chịu nổi đường xa mệt nhọc. Chờ khi nào thân thể khá hơn, tự nhiên sẽ hồi kinh.”
Mấy người liếc nhìn nhau.
“Cái này… sứ giả truyền chỉ liệu có tin không?”
“Tin hay không mặc kệ bọn chúng! Thân phận của Yến Nam Vương nặng tựa ngàn cân, bọn chúng có điên mới dám lấy tính mạng của ông ta ra đùa giỡn!”
“Lời thì đúng, nhưng việc đâu có đơn giản như vậy? Nhỡ khi bọn chúng yêu cầu được diện kiến Yến Nam Vương thì sao? Các ngươi chớ quên, đó là một khối xương khó gặm nhất! Chỉ cần cho ông ta một cơ hội gặp gỡ người ngoài, mọi chuyện tất sẽ bị tiết lộ! Đến lúc ấy… chúng ta biết làm sao!?”
“Cái này…”
Mấy kẻ tranh luận đều lộ vẻ khó xử.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-can-cua-hau-gia-la-mot-doa-hac-tam-lien/4824732/chuong-633.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.