Hoàng cung, điện Kỳ Nguyên.
Tiếng ho khẽ vang lên, lò thuốc sôi ùng ục, hơi nóng lẫn mùi dược đắng lan tỏa trong không khí.
“Để ta làm.”
Diệp Sơ Đường dịu giọng nói, từ tay cung nhân hầu hạ đón lấy chén thuốc đã chuẩn bị sẵn.
Cung nhân đưa mắt nhìn về phía Mục Vũ đế đang nửa nằm trên giường thấp phía trước, thấy ông không lên tiếng, mới khẽ đáp một tiếng, cười lấy lòng:
“Y thuật của Diệp Nhị tiểu thư quả thực cao minh. Đây vốn là đơn thuốc do cô kê, nay chính cô tự tay sắc, tất nhiên là tốt nhất.”
Nói rồi, cung nhân cúi đầu lui ra.
Diệp Sơ Đường mỉm cười nhạt, dập lửa, dùng khăn dày nhấc nắp ấm thuốc.
protected text
Đôi tay trắng nõn, mảnh mai như hành non, thoạt nhìn chẳng vướng khói lửa, nhưng khi làm những việc này lại gọn gàng, dứt khoát.
Thanh âm khàn khàn của Mục Vũ đế từ phía sau vang lên:
“…Hôm nay ngươi đưa nàng đến, vẫn là vì chuyện ở Thanh Châu?”
Động tác của Diệp Sơ Đường hơi khựng lại, nhưng nàng không quay đầu, chỉ dừng một thoáng rồi tiếp tục.
Thẩm Diên Xuyên đứng trong điện, nghe vậy liền khẽ gật đầu.
“Đúng vậy. Bệ hạ mãi chưa hạ quyết định, vi thần cho rằng hẳn bệ hạ vẫn còn điều nghi ngờ. Vừa hay, Diệp Nhị tiểu thư không lâu trước đây vừa từ Thanh Châu trở về, đối với tình hình nơi ấy cũng ít nhiều biết rõ, bệ hạ có thể hỏi nàng một tiếng.”
Lý công công đứng bên cạnh, vốn muốn khuyên can đôi lời, song Thẩm Diên Xuyên nói thẳng không kiêng nể, ông ta đành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-can-cua-hau-gia-la-mot-doa-hac-tam-lien/4824700/chuong-601.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.