Diệp Sơ Đường đã nhìn thấu — bất kể nàng giải thích thế nào, quận chúa Tẩm Dương cũng sẽ không chịu nghe.
Thậm chí nàng ta còn nhiệt tình hơn cả Diệp Sơ Đường và Thẩm Diên Xuyên cộng lại.
Diệp Sơ Đường dứt khoát không nói thêm, mặc kệ để nàng ta tha hồ tưởng tượng.
“Quận chúa hôm nay tới, chỉ vì chuyện này thôi sao?”
Quận chúa Tẩm Dương hắng giọng:
“Đương nhiên không phải. Ta còn nghe nói, Phạm Thừa Trác đã bị cách chức Thượng thư Hình Bộ rồi?”
Quả nhiên tin tức nhanh nhạy.
Diệp Sơ Đường gật đầu:
“Hôm nay, bệ hạ đã hạ chỉ. Hình Bộ xảy ra đại loạn thế này, tất nhiên phải có người chịu trách nhiệm.”
“Chỉ hắn thôi sao?” Quận chúa Tẩm Dương khẽ hừ lạnh,
“Ta nói thật, hắn vốn chẳng xứng ngồi vào chỗ đó. Chỉ là tên này giảo hoạt như lươn, trước nay chưa phạm sai lầm lớn, nên mới lỳ lợm kéo dài đến giờ. Có thể bị lôi xuống cũng coi như hiếm thấy.”
Nghe giọng điệu nàng ta tỏ rõ khinh miệt với Phạm Thừa Trác, Diệp Sơ Đường hơi lấy làm lạ.
“Quận chúa và ông ta từng có hiềm khích?”
Nếu không, sao nàng ta lại để tâm đến thế, còn hả hê khi thấy ông ta thất thế.
“Không phải ta, là phụ vương ta.” Quận chúa Tẩm Dương dứt khoát thừa nhận,
“Trước kia, hắn từng nhiều lần giở trò ngáng chân phụ vương, phụ vương không chấp nhặt, nhưng ta thì không dễ bỏ qua.”
“Yến Nam Vương?”
Diệp Sơ Đường quả thật kinh ngạc.
Một người là võ tướng, một kẻ là văn thần, sao lại nảy sinh mâu thuẫn? Nàng chưa từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-can-cua-hau-gia-la-mot-doa-hac-tam-lien/4824656/chuong-557.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.