Tiểu Ngũ lạch bạch chạy trở lại.
Diệp Sơ Đường khẽ đưa tay lau vết máu bên khóe môi, chỉ cúi mắt nhìn thoáng qua.
Màu đỏ xen lẫn đen.
Nàng lập tức thu lại ánh nhìn, lúc Tiểu Ngũ bước tới, liền thản nhiên giấu vết máu nơi tay áo.
Tiểu Ngũ hoàn toàn không nhận ra điều khác thường, chỉ làm động tác tay, rồi chỉ về phía sau lưng nàng.
Diệp Sơ Đường quay đầu, khi ấy mới thấy —— hóa ra Thẩm Diên Xuyên bỏ quên chiếc đại bào ở đây.
Nàng khẽ thở ra một hơi.
“Ngày mai mang trả lại vậy.”
…
Thẩm Diên Xuyên một đường giục ngựa, rất nhanh đã tới Hình bộ.
Không ngờ ngay ngoài cổng, hắn vừa vặn chạm mặt với Phạm Thừa Trác — cũng là vừa nghe tin dữ chạy tới.
Phạm Thừa Trác thấy hắn, liền nhíu chặt mày:
“Giờ này khuya khoắt, thế tử đến đây làm gì?”
Thẩm Diên Xuyên khẽ nhướng mày:
“Phạm đại nhân đến vì nguyên cớ gì, ta tự nhiên cũng giống vậy thôi.”
Sắc mặt Phạm Thừa Trác lập tức trầm xuống.
“Chuyện trong Hình bộ, tựa hồ chưa tới lượt thế tử nhúng tay?”
Ý tứ kia rõ ràng không muốn hắn đặt chân vào nửa bước.
Thẩm Diên Xuyên thu roi ngựa, giọng điệu thong thả:
“Việc trọng đại như thế, Phạm đại nhân ắt đang lo lắng bồn chồn. Ta bất quá nghe được tin, lòng có vướng bận, nghĩ nếu có thể chia sẻ một phần cũng tốt. Hà tất Phạm đại nhân phải cự tuyệt đến vậy?”
Trong lòng Phạm Thừa Trác hừ lạnh.
“Ngẫu nhiên nghe thấy?”
Ngay cả ông ta là Thượng thư Hình bộ cũng mới nhận tin, vậy mà Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-can-cua-hau-gia-la-mot-doa-hac-tam-lien/4824640/chuong-541.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.