Mọi việc lại quay trở về điểm khởi đầu.
Chứng cứ.
Không có chứng cứ, hết thảy những lời buộc tội của Tiêu Thành Huyên đều chỉ là lời hão huyền.
Thậm chí còn khiến người ta cho rằng hắn đã phát điên, mới có thể thốt ra những câu chuyện hoang đường như thế.
Tiêu Thành Huyên bị kích động đến run rẩy, lúc này mới sực nhớ —— hắn quả thật chẳng có chứng cứ gì.
Ngay cả bản thân hắn, cũng vừa mới đem mọi chi tiết nối liền lại, chợt ngộ ra mấu chốt ẩn bên trong.
Nếu chẳng phải Chu Khang Học chỉ mặt nói là Tiêu Lam Hi sai khiến hắn ta làm những chuyện kia, thì e rằng cả đời này hắn cũng không hoài nghi đến nàng.
Nhưng một khi giả thuyết này được xác lập, những điều vốn dĩ khó hiểu trước kia, bỗng chốc đều tìm được lời giải!
Vậy nên hắn mới dám khẳng định —— chính là Tiêu Lam Hi đã làm!
Chỉ là…
Giờ phút này, hắn còn có thể lấy gì ra chứng minh!? …
Diệp Sơ Đường lặng lẽ đứng nhìn.
Thấy Tiêu Thành Huyên sau khi bị chất vấn thì sắc mặt thoáng do dự, nàng khẽ nhướng mày.
Tiêu Thành Huyên không phải kẻ ngu, ít nhất vào giờ khắc cuối cùng cũng đã hiểu ra mọi chuyện.
Chỉ tiếc, đã quá muộn rồi.
Nếu hắn sớm có lòng cảnh giác với Tiêu Lam Hi, đâu đến nỗi rơi vào tình cảnh hôm nay?
Lời Tiêu Lam Hi vừa rồi quả thực không sai: không có chứng cứ, thì tất cả chỉ là suy đoán.
Không ai có thể định tội nàng.
Bất quá…
Ánh mắt Diệp Sơ Đường hơi chuyển, dừng lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-can-cua-hau-gia-la-mot-doa-hac-tam-lien/4824628/chuong-529.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.