Phủ Tĩnh Vương.
Cửa thư phòng bị người đẩy ra, theo đó một luồng gió lạnh tràn vào.
Tiêu Thành Lâm, đang ngồi sau bàn đọc sách, khẽ ho hai tiếng.
Cửa nhanh chóng khép lại, kẻ vừa bước vào thoáng nhìn về phía lò sưởi, lập tức quỳ xuống:
“Thuộc hạ sơ suất, trước khi đi quên dặn họ thêm than.”
Tiêu Thành Lâm phất tay. Khuôn mặt tuấn mỹ, mang nét thanh tú non trẻ của thiếu niên, dưới ánh nến càng thêm tái nhợt. Vẻ bệnh khí ẩn nơi chân mày khiến hắn như mong manh dễ vỡ, lại càng khiến người ta động lòng.
protected text
Thân là hoàng tử, nhưng hắn cực kỳ không được sủng ái, lại không có ngoại tộc nâng đỡ, bản thân lại yếu bệnh, đương nhiên chẳng được hưởng ngày lành.
Ngay cả than sưởi, cũng phải dè sẻn từng chút.
“Tam ca bên kia thế nào?” Hắn ngẩng đầu, đôi mắt trong suốt như thủy tinh, chẳng lộ nửa điểm cảm xúc, “Nghe nói… huynh ấy đã tỉnh?”
“Phải. Liệt Vương đã tỉnh, còn Vương Xướng hạ độc ngấm ngầm cũng bị bắt, áp giải tới Hình bộ thẩm vấn.”
“Vậy chắc chẳng bao lâu sẽ có kết quả.”
Khóe môi Tiêu Thành Lâm hơi nhếch, như đang cười:
“Tam ca tỉnh lại… thật đúng lúc.”
“Điện hạ, ngài—”
“Không sao.” Tiêu Thành Lâm lắc đầu, “Sứ đoàn Vã Chân sắp tới kinh, phụ hoàng hôn mê bất tỉnh, tất phải có người đứng ra chủ trì đại cục. Ta vốn không có tư cách, Tam ca so với ta thích hợp hơn.”
Người đang quỳ có chút ngập ngừng:
“Cũng chưa chắc nhất định sẽ là Liệt Vương. Dẫu hắn tỉnh, thân thể vẫn rất suy nhược…”
Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-can-cua-hau-gia-la-mot-doa-hac-tam-lien/4824619/chuong-520.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.