Mục Vũ đế bỗng ngồi thẳng dậy, thần sắc vừa kinh vừa hỉ, khó tin mà hỏi:
“Thật chăng!?”
Những người có mặt đều đồng loạt bị tin tức này làm chấn động, cùng quay đầu nhìn lại.
Thẩm Diên Xuyên lên tiếng:
“Tấu thư ở đây, xin bệ hạ thánh duyệt.”
Mục Vũ đế vội nói:
“Mau! Đưa cho trẫm xem!”
Lý công công lập tức ứng thanh, tất tả bước tới lấy thư, rồi xoay người quỳ dâng lên cho Mục Vũ đế.
Mục Vũ đế hiển nhiên cực kỳ kích động, lập tức đưa tay nhận lấy, không kịp chờ đợi mà xé mở.
Trong đại điện, một mảnh tĩnh lặng, chỉ còn tiếng sột soạt khi Mục Vũ đế lật giở tấu thư.
protected text
Tưởng Triệu Nguyên gần như chẳng dám tin vào tai mình:
“Mộc Mộc Trinh Nhi cầu hòa? Chuyện này… sao có thể!?”
Vã Chân là dân tộc du mục thường niên chiếm cứ thảo nguyên phương Bắc, giỏi cưỡi ngựa, hiếu chiến, phong tục cường bạo.
Do vật tư khan hiếm, chúng thường xuyên kéo xuống Bắc cương cướp bóc, hai bên hầu như cách một thời gian ngắn lại bùng phát giao tranh.
Cũng bởi vậy, Bắc cương mới phải đóng quân đến hai mươi vạn, chỉ để giữ vững cửa ải của quốc gia.
Từ khi Thái Tổ hoàng đế khai quốc tới nay đã mấy chục năm, Bắc cương vẫn không ngớt bị Vã Chân quấy nhiễu, Mục Vũ đế cũng vì thế mà đau đầu không ít.
Nào ngờ hôm nay lại đợi được thư cầu hòa của Mộc Mộc Trinh Nhi!
Ai mà chẳng thất kinh? Trưởng công chúa trầm ngâm chốc lát, mới nói:
“Mộc Mộc Trinh Nhi vốn tính cương liệt quật cường, nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-can-cua-hau-gia-la-mot-doa-hac-tam-lien/4824579/chuong-479.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.