Tiêu Thành Kỳ không đáp thẳng, chỉ thản nhiên nói:
“Ai mà biết được.”
…
Ngày hôm sau, Diệp Sơ Đường vừa sắc xong thang thuốc cho Mục Vũ đế, đã nghe cung nhân truyền báo: Sở Kỳ Viễn đến.
Vinh phi lập tức vui mừng:
“Mau thỉnh Chưởng viện sứ vào!”
Chẳng bao lâu sau, Sở Kỳ Viễn trong bộ dáng vội vã, đầy bụi đường, theo cung nhân tiến vào. Rõ ràng suốt dọc đường gần như chưa từng được nghỉ ngơi.
Diệp Sơ Đường ngoảnh lại, thoáng nhìn liền hiểu.
Còn Sở Kỳ Viễn, khi ánh mắt chạm vào nàng, tảng đá trong lòng cũng mới chịu hạ xuống.
Ông vội thu ánh nhìn, cung kính hành lễ:
“Lão thần bái kiến bệ hạ, Vinh phi nương nương.”
Vinh phi mỉm cười:
“Chưởng viện sứ vất vả rồi. Nhưng long thể bệ hạ không an, nên mới gấp gáp mời ngài tới chẩn mạch.”
Sở Kỳ Viễn gật đầu, phủi qua lớp bụi trên y phục, rồi bước đến gần.
Diệp Sơ Đường lập tức lùi sang một bên.
Mục Vũ đế lúc này vẫn tỉnh, song cổ họng khó chịu, chỉ có thể phát ra vài tiếng khàn khàn.
Một lát sau, Sở Kỳ Viễn mới thu tay, cung giọng trầm ổn:
“Long thể bệ hạ nay không còn trở ngại lớn, chỉ cần tĩnh dưỡng là được.”
Vinh phi nghe xong, mắt lập tức sáng rực:
“Thật sao?”
Sở Kỳ Viễn vuốt râu:
“Lão thần nào dám nói sai. Nghe nói trước nay đều do Nhị tiểu thư Diệp gia chẩn trị?”
Vinh phi không nhịn được liếc sang Diệp Sơ Đường, liên tục khen ngợi:
“Đúng vậy! Trưởng công chúa đích thân kiên quyết mời nàng đến, quả nhiên là cao minh!”
Sở Kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-can-cua-hau-gia-la-mot-doa-hac-tam-lien/4824567/chuong-467.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.