Sắc mặt Tiêu Thành Huyên trắng bệch, tim đập như trống trận, gần như muốn nhảy khỏi lồng ngực.
Hắn gắng sức khống chế, cưỡng ép mình giữ vẻ trấn tĩnh.
Song bách quan trong điện đã không kìm nổi kinh hãi, xôn xao thất thanh:
“Nàng lại nhìn thấy!? Thế tử đây là có ý gì!?”
Ngay cả Từ Phượng Trì cũng trợn tròn mắt.
Diệp Sơ Đường trước nay chưa từng nhắc chuyện ấy với ông!
Tại sao lại chỉ nói cho Thẩm Diên Xuyên!? Dẫu biết hai người vốn quen nhau từ trước, nhất là sau khi nàng về kinh, Thẩm Diên Xuyên từng nhiều lần xuất thủ tương trợ, nhưng nghe hắn nói vậy, ông vẫn không khỏi giật mình.
Ông hiểu rõ tính tình Diệp Sơ Đường —— ngoài A Ngôn, A Phong và Tiểu Ngũ, nàng tựa hồ luôn giữ một tầng ngăn cách vô hình với tất cả.
Ngay cả với ông, cũng chỉ vì Diệp Tranh mà tín nhiệm. Nếu chẳng phải vì ông nhiều năm vẫn vì huynh nàng bôn ba, e rằng nàng cũng chẳng chủ động tìm tới.
Thế mà giờ đây, chuyện trọng yếu như thế, nàng lại nói với Thẩm Diên Xuyên trước tiên.
Hai người này…
Từ Phượng Trì bất giác liếc sang hắn một lần nữa.
Tin tức Diệp Hằng chưa chết, chính là nàng báo cho ông.
Biết rằng người đang ở trong tay Thẩm Diên Xuyên, ông sớm đoán hai người ngấm ngầm liên thủ.
Giờ xem ra, địa vị Thẩm Diên Xuyên trong lòng nàng, e còn hơn cả đồng minh đơn thuần…
Nhưng chúng thần trong điện không nghĩ nhiều như thế.
Điều khiến họ chú mục —— chính là ý tứ ẩn giấu trong lời Thẩm Diên Xuyên!
Ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-can-cua-hau-gia-la-mot-doa-hac-tam-lien/4824526/chuong-426.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.