Thân thể Triệu Hán Quang từ từ trượt xuống khỏi cột điện, để lại vệt máu loang dài đỏ thẫm, khiến ai nấy rùng mình kinh hãi.
Toàn bộ đại điện chết lặng, không một tiếng động.
Ánh mắt Thẩm Diên Xuyên tối đen, lặng lẽ nhìn cảnh tượng ấy.
Thực ra, trước buổi triều sáng nay, hắn đã mơ hồ đoán được Triệu Hán Quang sẽ hành động. Chỉ là, hắn không ngờ Triệu Quang Hán lại lựa chọn cách quyết liệt như vậy.
“Đưa Triệu đại nhân về đi.”
Giọng nói lạnh nhạt ấy như kéo mọi người trở lại thực tại.
Lý công công dè dặt nhìn Mục Vũ đế, thấy Ngài nhắm mắt lại rồi khoát tay.
“Hậu táng chu toàn.”
Ngay lập tức, thị vệ tiến lên mang thi thể Triệu Hán Quang ra ngoài, chỉ còn vệt máu tươi chói mắt giữa nền điện.
Mục Vũ đế mở mắt lần nữa, trong mắt đã là cơn giận cực lạnh, nhìn chằm chằm vào Từ Kiệt:
“Triệu Hán Quang dùng cái chết để tỏ lòng, tố cáo ngươi mưu hại Hoắc Du Thành. Từ Kiệt! Ngươi còn gì để biện giải!?”
Thân thể Từ Kiệt run cầm cập, chỉ thấy từng luồng hàn khí xông thẳng vào tận xương tủy.
Biện giải ư? Triệu Hán Quang đã đem đường sống của hắn chặn sạch sẽ!
Huống chi, chuyện hắn và Lý Đạc… quả thật không hề là bịa đặt.
Chuyện đã từng xảy ra, sao có thể che đậy nổi!?
Tiêu Thành Huyên lúc này cũng rối loạn trong lòng.
Triệu Hán Quang vì sao lại đột ngột phản bội? Chẳng lẽ hắn ta đã biết được điều gì? Nhưng nếu thật là vậy, sao đến chết vẫn không khai ra hắn…
Sao mọi việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-can-cua-hau-gia-la-mot-doa-hac-tam-lien/4824500/chuong-400.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.