Trong bầu không khí tĩnh lặng, Liên Chu hít mạnh một hơi lạnh:
“Đây là… bầy sói trong Thú Quyển!?”
Hắn gần như không dám tin mà nhìn về phía Thẩm Diên Xuyên:
“Chủ tử?”
Hoàng gia điền săn nuôi dưỡng đủ loại cầm thú, có sói cũng chẳng lạ, nhưng điều mấu chốt là —— đàn sói trước mắt rõ ràng còn mang theo dã tính chưa được thuần hóa!
Thẩm Diên Xuyên nheo mắt:
“Tháng trước, Thú Quyển quả thực thả vào mấy con sói hoang.”
Chỉ là, chúng vốn không nên xuất hiện ở chỗ này!
“Chẳng lẽ phía Thú Quyển có sơ suất?” Liên Chu nóng nảy, trong đầu thoáng qua muôn vàn ý nghĩ.
Người bên họ không ít, nhưng phía trước cũng có tới tám chín con sói!
Nếu thực sự đánh nhau, chưa bàn thắng bại, chỉ riêng sự an nguy của chủ tử cùng hai vị công tử cũng khó bảo đảm!
Người và sói giằng co, không khí đặc quánh như đông cứng lại.
Sát khí khiến người ta nghẹt thở.
Đúng lúc ấy, “xẹt” một tiếng!
Thẩm Diên Xuyên nghiêng đầu nhìn, thấy Diệp Cảnh Ngôn đã rút đá lửa, châm một cành khô gãy.
Ngọn lửa bùng lên, giữa chạng vạng chẳng khác nào ngọn đèn nhỏ mong manh trước gió, nhưng lại đủ khiến đàn sói dừng bước.
Trong đôi mắt thú hoang vàng nâu, lạnh lẽo hung hãn, rốt cuộc lộ ra chút kiêng kỵ.
Diệp Vân Phong thở phào:
“Tam ca, quả nhiên phải là huynh!”
Hắn suýt nữa quên mất, sói sợ lửa!
Diệp Cảnh Ngôn vẫn chăm chú nhìn chằm chằm đàn sói, cằm hơi nâng lên:
“Rút lui chậm rãi.”
Diệp Vân Phong lập tức gật đầu, không phát ra tiếng động mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-can-cua-hau-gia-la-mot-doa-hac-tam-lien/4824486/chuong-386.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.