Hẻm Phong Lăng, Diệp gia — một đêm hỗn loạn chật vật.
Diệp Minh Trạch chết bất ngờ, đối với Diệp gia lúc này chẳng khác nào một đòn chí mạng.
Vốn đã lòng người hoảng hốt, nay lại càng rối loạn vô cùng.
Nếu không phải bên ngoài còn có quan binh trấn giữ, e rằng đã sớm có kẻ ôm bạc chạy trốn.
Diệp Thi Huyền cả đêm không chợp mắt.
Đến khi ánh sáng ban mai rọi vào phòng, trong mắt nàng đã đầy tia máu.
Thược Dược hấp tấp chạy vào, vẻ mặt do dự.
Diệp Thi Huyền gượng tinh thần:
“Thế nào rồi?”
Thược Dược cắn môi, nói:
“Phu nhân trông nhị thiếu gia suốt một đêm, giờ đã sức cùng lực kiệt. Nô tỳ mấy lần khuyên bà đi nghỉ, nhưng bà không chịu…”
Đầu Diệp Thi Huyền lại âm ỉ nhức nhối.
Nàng đã đủ mệt mỏi lo toan, đâu còn tâm trí quản thêm những chuyện này? “Tìm người canh chừng, chỉ cần bà không làm chuyện khác thì mặc kệ. Tin tức đã phong tỏa chặt chẽ chưa?”
Thược Dược gật đầu lia lịa:
“Xin tiểu thư yên tâm, cổng phủ đóng chặt, bọn họ muốn ra ngoài cũng không có đường! Chỉ là… tiểu thư, chuyện này người tính giấu đến bao giờ?”
Diệp Minh Trạch đã chết!
Một người sống sờ sờ nói mất là mất, làm sao giấu nổi?
Thược Dược khi nãy từ phòng đó đi ra, chỉ cảm thấy âm khí nặng nề, lạnh sống lưng vô cùng.
Diệp Thi Huyền siết chặt khăn tay.
“Án của phụ thân còn chưa rõ ràng, tuyệt đối không thể để ông biết được!”
Nàng không dám tưởng tượng, nếu phụ thân biết chuyện, sẽ làm ra những hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-can-cua-hau-gia-la-mot-doa-hac-tam-lien/4824368/chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.