Bên kia, Tiêu Thành Huyên vừa nhận thánh chỉ, trong lòng đã bắt đầu hoảng loạn.
Trên đường đi, hắn vòng vo gợi hỏi, rốt cục mới từ miệng Lý công công nghe ra được chút tin tức: lần này phụ hoàng triệu kiến, dường như liên quan đến vụ án của Hàn Đồng.
Nhưng chẳng phải không lâu trước đây hắn đã phái người đi căn dặn Hàn Đồng rồi sao? Nay sinh tử của Hàn Đồng vốn nằm trong tay hắn, lấy đâu ra gan để dậy sóng cơ chứ? Hỏi thêm nữa thì chẳng moi được gì.
Lý công công là người bên cạnh thánh thượng, rõ ràng biết lời nào có thể tiết lộ, còn lời nào thì nửa chữ cũng không thể nói.
Vội vã đến ngoài ngự thư phòng, trên trán Tiêu Thành Huyên đã rịn mồ hôi.
Hắn hít sâu một hơi.
“Nhi thần bái kiến phụ hoàng.”
Mục Vũ đế nét mặt lạnh lùng, đôi mắt đã nhuốm già nhưng vẫn sắc bén như đao, lạnh lẽo chiếu thẳng vào hắn.
Không khí chết lặng, ngay cả tiếng tim đập của chính mình, Tiêu Thành Huyên cũng nghe thấy rõ ràng.
Hoàng đế không mở miệng, hắn cũng không dám ngẩng đầu, chỉ có thể phủ phục quỳ yên bất động.
Cuối cùng, giọng nói lạnh như băng mới vang lên.
“Về vụ án của Hoắc Du Thành năm đó, lão nhị, ngươi không có gì muốn nói sao?”
——Hoắc Du Thành!?
Mi mắt Tiêu Thành Huyên giật mạnh, trong lòng lập tức rối loạn.
protected text
Không thể nào!
Rõ ràng trước đó đã sắp xếp đâu vào đó, nhất là những chuyện liên quan đến Hoắc Du Thành, vốn dính líu đến không ít người, cũng liên quan đến sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-can-cua-hau-gia-la-mot-doa-hac-tam-lien/4824355/chuong-255.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.