Trăng sáng sao thưa.
“Vút— đoàng!”
Một đóa pháo hoa rực rỡ bỗng bùng nổ nơi bầu trời đêm thăm thẳm.
Rồi đóa thứ hai, thứ ba… nối tiếp rực rỡ, huy hoàng đến cực điểm.
Hàn Diêu vốn đang ngồi uống rượu trong viện, nghe thấy động tĩnh liền đứng bật dậy.
Cảnh tượng này ai thấy cũng phải vui mừng, nhưng lúc này đối với hắn lại chỉ càng thêm phiền chán.
Hắn vốn dĩ nhìn gì cũng chướng mắt, giờ nhìn pháo hoa cũng thấy ồn ào.
“Nhà ai thế hả? Giữa đêm khuya còn nổ pháo hoa làm gì!?” – Hàn Diêu cáu kỉnh.
Tiểu đồng hầu hạ bên cạnh vội vàng đáp:
“Thiếu gia, đó… đó hình như là Diệp gia phóng.”
Lông mày Hàn Diêu chau chặt:
“Diệp gia?”
“Vâng. Nghe nói là nhị tiểu thư Diệp gia đặc biệt vì sinh thần tam đệ mà bỏ bạc lớn mua pháo, làm cực kỳ náo nhiệt.”
Vừa nhắc đến Diệp Sơ Đường, giọng tiểu đồng liền nhỏ hẳn xuống.
Quả nhiên, sắc mặt Hàn Diêu càng thêm u ám, bàn tay siết chặt chén rượu, suýt nữa bóp nát.
Hai hôm nay, hắn bị phụ thân mắng đến chó má cũng chẳng bằng, còn Diệp Sơ Đường thì lại vui mừng phấn khởi!
Hàn Diêu nốc cạn chén rượu, hận ý chẳng che giấu:
“Nàng ta giờ này hẳn đắc ý lắm nhỉ!”
Trước kia, hắn thật lòng thích gương mặt Diệp Sơ Đường, quả thực từng nghĩ muốn cưới nàng. Nhưng giờ, trong lòng hắn chỉ còn lại căm phẫn.
—— Nếu khi ấy Diệp Sơ Đường không cứu mẫu tử Tô Phối Nhi, sao hắn có thể rơi vào tình cảnh hôm nay!
protected text
“Nàng ta tất nhiên vui vẻ. Giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-can-cua-hau-gia-la-mot-doa-hac-tam-lien/4824231/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.