“Nghe nói nhị thiếu gia Diệp gia lúc ấy bị dọa đến nỗi đầu vỡ máu chảy, mặt mày đầy máu! Lúc hạ nhân khiêng hắn đi thì đã hôn mê bất tỉnh rồi!”
“Thật không? Sao mà quái dị thế? Rốt cuộc hắn đụng phải thứ gì vậy?”
“Ai mà biết! Nghe đâu cả đêm hôm qua Diệp gia phải mời đại phu đến, náo loạn tới nửa đêm!”
“Ê, các ngươi nghe chuyện của phu nhân Diệp phủ chưa? Hôm qua vốn là yến tiệc náo nhiệt, kết quả phu nhân lại đột nhiên nổi đầy ban đỏ khắp người! Dọa người lắm! Bữa tiệc còn chẳng kịp kết thúc, bao nhiêu khách đều bỏ về! Không biết là mắc bệnh gì, có khi còn lây nhiễm nữa ấy chứ…”
“Đúng đúng! Ta cũng nghe nói rồi! Các ngươi thử nghĩ xem, Diệp phủ rốt cuộc thế nào mà sự cố nối tiếp, việc lạ kỳ quái xảy ra không ngớt?”
“Còn phải nói! Đừng quên tòa phủ ấy vốn dĩ là của Diệp Tranh, ca ca của Diệp Hằng đó! Năm xưa Diệp Tranh gặp biến cố, phu nhân cùng trưởng tử cũng đều không thoát nạn. Ngôi nhà này… hừm, chẳng nói thì hơn!”
……
Lời đồn lan tràn khắp phố phường, khiến Diệp Hằng đau đầu nhức óc.
Trước thì Cao thị xảy ra chuyện, sau đó lại đến trò cười này!
Mãi tới gần trưa, Diệp Minh Trạch mới tỉnh lại.
“Cha… nương…”
Hắn khàn giọng gọi.
Diệp Hằng lập tức tiến lên:
“Minh Trạch!”
Dẫu có giận đến đâu, thấy đứa con mình đầu đầy thương tích, sắc mặt tái nhợt tiều tụy, trong lòng ông ta cũng xót xa.
Tầm mắt Diệp Minh Trạch dần rõ ràng, nhìn thấy phụ thân, lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-can-cua-hau-gia-la-mot-doa-hac-tam-lien/4824160/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.