Thẩm Diên Xuyên thu hồi ánh mắt, tùy ý hạ một quân cờ xuống bàn, nhàn nhạt cười hỏi:
“Ngươi thấy bằng con mắt nào mà bảo ta để tâm đến nàng ấy?”
Tạ An Bạch giơ tay chỉ vào mắt mình:
“Cả hai con mắt của ta đều nhìn thấy rõ ràng! Ngươi đừng nói với ta là ở nơi này, ngươi đối với người ta chẳng có nửa phần tâm ý!”
Thẩm Diên Xuyên nghiêng đầu trầm ngâm. Hắn muốn tra xét mối quan hệ giữa Từ Phượng Trì và Diệp Sơ Đường, nói ra thì quả thực đã đặt không ít tâm tư trên người nàng.
Chỉ là việc này hiện chưa có manh mối, hắn cũng không muốn tiết lộ, cuối cùng chỉ nói một câu:
“Nàng y thuật không tệ.”
Tạ An Bạch hiểu rõ, được hắn thốt ra lời này, đủ để chứng minh bản lĩnh của Diệp Sơ Đường.
Nhưng trong lòng hắn vẫn cảm thấy Thẩm Diên Xuyên tuyệt đối không có ý tốt.
Ban đầu nghe hắn nhắc tới “Diệp đại phu”, hắn còn tưởng là một lão tiên phong đạo cốt, ai ngờ lại là một thiếu nữ trẻ tuổi diễm lệ như vậy!
Dù ban nãy người kia không tiến lại gần, nhưng từ xa vẫn thấy rõ gương mặt kia thanh lệ thoát tục đến nhường nào.
Khí độ dịu dàng trong trẻo ấy, so với những tiểu thư quý tộc nơi kinh thành cũng không hề kém cạnh.
Tạ An Bạch nghiêng người tựa lên nhuyễn tháp, hừ cười:
“Ngươi vừa rời kinh, bao nhiêu trái tim nữ tử theo ngươi mà đi, ai mà ngờ được, ngươi lại ở đây hưởng thụ những ngày tiêu dao.”
Khuôn diện của Thẩm Diên Xuyên vốn dĩ đã khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-can-cua-hau-gia-la-mot-doa-hac-tam-lien/4824133/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.