Diệp Sơ Đường khép quyển 《Lục quốc luận》 vừa viết xong, cất vào ngăn kéo, dặn Tiểu Ngũ ngoan ngoãn ở trong phòng, chớ chạy lung tung, rồi mới đứng dậy đi ra.
“Ngoài kia xảy ra chuyện gì?”
Diệp Vân Phong sắc mặt nôn nóng, chỉ ra cổng lớn:
“Nha môn! Người của nha môn tới rồi! Trong tay còn cầm cả phong ấn nữa!”
Bọn họ đến Giang Lăng đã ba năm, vẫn luôn giữ mình quy củ, thỉnh thoảng gặp phải chút rắc rối nhỏ, nhưng chưa từng bị cảnh ngộ như thế này.
Diệp Sơ Đường bước nhanh ra ngoài, rất nhanh đã thấy Ngô Húc dẫn mấy quan sai chặn trước cửa.
“Ngô sai gia, có chuyện gì vậy? Sao đột nhiên muốn phong tỏa y quán của chúng ta?” nàng hỏi.
Ngô Húc vẻ mặt khó xử, đưa mắt nhìn quanh, rồi mới bất đắc dĩ hạ giọng:
“Diệp đại phu, có người tới nha môn cáo cô, nói thuốc trong y quán của cô có vấn đề!”
Ánh mắt Diệp Sơ Đường khẽ nheo lại:
“Ồ? Là ai?”
Ngô Húc khổ sở cười:
“Không chỉ một. Chỉ tính riêng hôm nay đã có bốn người, bệnh trạng khác nhau, nhưng đều chỉ rõ là vì uống thuốc của cô mà bệnh tình thêm nặng! Chúng ta cũng chỉ phụng mệnh làm việc, mong cô thông cảm.”
Khóe môi Diệp Sơ Đường khẽ nhếch, gần như muốn bật cười.
Bốn người.
Nàng hành y đã nhiều năm, chưa từng kê sai một lần, vậy mà nay chỉ trong một ngày đã xảy ra tới bốn ca như thế.
Nếu chỉ một người, lại không liên quan đến nhân mạng, nha môn thường sẽ không nhúng tay. Nhưng lần này là bốn, nên tất nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-can-cua-hau-gia-la-mot-doa-hac-tam-lien/4824121/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.