Để tìm cơ hội trốn đi, Quý Tiểu Nhiễm chỉ có thể nhẫn nại chịu đựng, cố hết sức nhấc cái bàn đem về chỗ cũ.
Không biết cô đã tốn hết bao nhiêu công sức, thở hồng hộc nâng cái bàn trở lại chỗ cũ, ngồi dưới đất, mồ hôi nhễ nhại.
Người hầu qua lại bàn tán xì xào, như thể đang nói về cô.
Quý Tiểu Nhiễm mặc kệ, đứng dậy khỏi mặt đất, cô tìm một nơi yên tĩnh để nghỉ ngơi một lát, mặc kệ Lưu Mẫn nói gì.
Tuy nhiên, vừa muốn đi, liền nghe thấy hai cô nữ hầu nói chuyện:
“Một lát phải đi ra ngoài mua lên nguyên liệu nấu ăn, bà nhớ đem danh sách theo kỹ lưỡng nha.”
“Tui biết rồi, đợi một lát, tui đi chuẩn bị.”
Nghe lời của hai người kia, trong mắt Quý Tiểu Nhiễm loé lên một vòng tinh quang sáng chói.
Cô lập tức phủi phủi lớp bụi trên người, rồi đi tìm Lưu Mẫn.
...
“Cái gì, cô muốn cùng đi mua đồ với họ sao?” - Lưu Mẫn nhìn bộ dạng từ trên xuống dưới của Quý Tiểu Nhiễm, ánh mắt đầy khinh thường.
Quý Tiểu Nhiễm rất bình tĩnh, nói:
“Không sai, tôi có thể đi theo phụ họ xách đồ, coi như tôi là trâu bò đem ra sử dụng cũng không khác mấy.”
Lưu Mẫn ôm nghi ngờ, cười lạnh:
“Mua đồ là chuyện lớn, cô cho rằng tôi sẽ để cho cô đi sao?”
Quý Tiểu Nhiễm cười nhạt, tự tin nói:
“Lưu Mẫn, trước đó tôi đã thấy cô lấy một số đồ bạc trong bếp nhét vào túi, tình cờ lúc đó tôi bấm điện thoại quay lại cảnh đó ah!”
Loading... Cô đang nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-can-bao-boi-the-toi-tong-tai/1794616/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.