Chương trước
Chương sau
Người đàn ông này… cô lại cảm thấy rất quen thuộc…
Đột nhiên, cơn ác mộng một tháng trước lại lởn vởn trong tâm trí cô một lần nữa.
Bóng dáng của người đàn ông thần bí đó…
Quý Tiểu Nhiễm kinh ngạc nhìn người trước mặt, chẳng lẽ, đó không phải là mơ sao?
Người đàn ông đột nhiên đứng dậy, vòng qua giường lớn, đi đến trước mặt Quý Tiểu Nhiễm, nhìn xuống chỗ cô.
"Anh muốn làm gì? Anh là ai?" Quý Tiểu Nhiễm tức giận hét lên.
Một nụ cười khinh thường thoáng qua:
“Cô vẫn cứ vênh váo hung hăng như thế, cô cho rằng cô vẫn là thiên kim đại tiểu thư cao cao tại thượng sao?”
Loading...
“Cái gì?”
Quý Tiểu Nhiễm chưa kịp tiêu hóa câu nói của anh, thì người đàn ông đó vươn tay nắm lấy cổ tay cô, một mực lôi dậy, trực tiếp đẩy cô lên giường!
“A! Anh cái làm gì vậy, thả tôi ra!” Quý Tiểu Nhiễm vừa thẹn vừa giận lại thêm khiếp sợ, giống như lỡ sa chân vào hang sói.
Thanh âm của người kia cực kỳ nguy hiểm truyền vào tai cô:
“Quý Tiểu Nhiễm, tôi đã từng nói rồi, khi chúng ta gặp lại nhau, bất kể cô là ai, cao quý đến đâu, tôi cũng sẽ khiến cô trở thành người phụ nữ hạ tiện nhất!”
Nói xong, toàn thân Quý Tiểu Nhiễm chấn động!
Anh ta là ai? Nghe ngữ khí kia, chẳng lẽ cô từng đắc tội với anh sao? Nhưng sao cô không hề nhận ra vậy?
“Rốt cuộc anh là ai?” Quý Tiểu Nhiễm bị đôi mắt của người đàn ông đó thiêu đốt khiến toàn thân run rẩy.
“Kể từ giờ phút này, cô là nô lệ của tôi. Nhớ kỹ, tên chủ nhân cô là Sở Hân Luật.”
Nói xong, anh còn cắn vào tai cô một cái.
“A…” Cô đau đớn hít một hơi, “Anh buông tôi ra!”
Sở Hân Luật? Cái tên nghe rất quen…
“Khi một chút tôn nghiêm cuối cùng cũng bị xé nát, bị giẫm đạp lên, tôi xem cô còn có thể làm được gì? Quý Tiểu Nhiễm… Từ từ mà trải nghiệm hương vị này đi, nó sẽ để cho cô dìm đến tiêu hồn lạc phách!”
Giọng nói của Sở Hân Luật đầy quỷ mị, đặc biệt quyến rũ, nhưng cũng làm cho người khác phải sợ hãi.
Anh là một loại ma quỷ, một tên ác quỷ đẹp mắt đến cực hạn.
“Anh muốn gì? Tôi thực sự… không biết anh... Tôi không biết anh đang nói cái gì, thả tôi ra, anh đang bắt cóc tôi sao?”
Quý Tiểu Nhiễm không còn chút tâm tư nào đi suy nghĩ thêm về chuyện này. Bây giờ, cô đang bị sợ hãi bao lấy, như thể cả đời này cô sẽ mãi mãi sống trong địa ngục vậy…
Anh đè ép lên người cô, lấy hai tay cô kéo lên đỉnh đầu, tiếp theo liền mãnh liệt mà hôn lấy, tựa như muốn chiếm hữu hoàn toàn, sau đó quét sạch qua đôi môi lạnh cóng đến tím tái của cô!
“Ưm…” Quý Tiểu Nhiễm cau mày theo bản năng chống cự trong tuyệt vọng: “Ưm… thả… thả ra… cứu với…”
Anh dùng sức cắn chặt môi cô, trong tích tắc mùi vị máu tươi nồng đậm lan tràn trong miệng.
Thật ra gười này là ai? Không thù không hận, tại sao lại đối xử với cô như vậy?
“Cứu với… buông tôi ra… cứu với!” Quý Tiểu Nhiễm vừa khóc vừa giãy giụa…
“Muốn vị hôn phu của cô được toàn mạng thì cô phải nghe lời tôi!” Giọng nói khắc nghiệt đó lại vang lên lần nữa.
“Cái gì cơ?” Cô trừng mắt kinh hoàng, nhìn anh chằm chằm.
“Chắc cô cũng biết, thứ cậu ta buôn lậu chính là hàng cấm, trọng lượng đó đủ để lãnh án tử hình. Hiện tại người duy nhất giúp anh ta được sống, chính là tôi!”
Quý Tiểu Nhiễm cắn môi, nước mắt không kìm được mà tuôn ra tràn mi.
Cũng chính vào ngày cử hành hôn lễ, cô mới biết Hàn ca ca lại làm ra chuyện như vậy.
Hôn lễ hoàn mỹ kia đã bị hiện thực xé nát. Mười năm trước, cô mất đi người nhà. Mười năm sau, cô lại lần nữa mất đi người mình yêu thương nhất.
Truyện chỉ có duy nhất tại webtruyen.com!!
Không reup truyện dưới bất kỳ hình thức nào!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.