Đem hộp giấy cuối cùng chuyển đến bưu điện để chuyển phát nhanh về nước, hai người đi trên phần đường cho người đi bộ đi tới nhà ga đối diện. Lưu Bân đứng bên cạnh hắn, hai người thừa dịp chờ xe lại hút thêm một điếu thuốc. Phun ra một hơi khói thuốc, Chu Khải híp mắt nhìn cành cây mới nhú trên đỉnh đầu.
Hôm nay chính là ngày cuối cùng, chìa khóa ký túc xá cùng nhà bếp đã chính thức trả lại, tiền tăng ca đã thanh toán. Trên thực tế, một tuần trước đấy hắn cũng đã không xuống phòng bếp nữa, mà bắt đầu thu dọn phòng, áo khoác dày mùa đông cùng các đồ khác không để lại được toàn bộ đóng thùng gửi về, còn lại thì đóng lại gửi qua Duisburg.
Rõ ràng chỉ là đi trả lại cái chìa khóa, thế mà cố tình đến khuya mới đứng trước cửa nhà Dư Dương, tim đập thình thịch, “…Này, mau tới mở cửa cho anh!”
Dư Dương kinh ngạc, hắn trái lại cười xấu xa nói: “Anh đây tới làm mì vằn thắn cho em.” (Nguyên bàn là lão tử, nhưng mình không thích o_o)
Đi trạm xe lửa đường 704 hiếm khi bị muộn giờ. Sau khi hút xong một điếu thuốc, Chu Khải nghe Lưu Bân nói chuyện tuần này ở nhà ăn.
“Này hai ngày cậu không ở đây, Mã chim này lập tức càng bắt ép người hơn trước, mỗi ngày đều xuống phòng bếp chỉ đông chỉ tây. Người mới đến thấy thế rất không muốn nghe lời.”
Chu Khải rất ít khi nghe lão Lưu chửi thề, lúc này cũng cười một cái: “Mới đến, cái gì cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-biet-nordrhein-westfalen/2423774/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.